DÒNG THƠ THỨ CHÍN - Trang 267

(Một phút mặc niệm cho Lam tỷ. Có thể tính đây là sự hi sinh anh

dũng không?)

Chủ Nhiệm Giáo Dục gật gật đầu, lại chuyển tầm mắt nhìn Đường

Ngộ: “Là như thế sao?”

Khóe môi thiếu niên nhẹ cong: “Phải.”

Diệp Già Lam không khỏi quay đầu, giương mắt lên nhìn, khóe môi

Đường Ngộ vẫn cong nửa độ như cũ, hai chữ này anh nói cực nhẹ, nhẹ đến
mức chỉ có hai người bọn họ có thể nghe thấy.

Anh nói: “Cái rắm.”

-

Diệp Già Lam cảm thấy mình nói cũng không hoàn toàn là chuyện ma

quỷ, ít nhất một nửa đều là thật sự.

Thời gian của học sinh năm ba rất quý giá, Chủ Nhiệm Giáo Dục cũng

không giáo dục bọn họ bao lâu.

Trước khi tiết tự học buổi tối tan hai phút, thì thả bọn họ ra ngoài.

Lúc này vẫn chưa tan học, hành lang an an tĩnh tĩnh, có mấy cánh cửa

trước sau mở ra, nhìn bên trong một cái, còn có thể thấy mấy bạn học ghé
lên bàn ngủ.

Diệp Già Lam bước nhanh về phòng học.

Mới vừa kéo ghế ra ngồi xuống, chuông tan học đã vang lên, tiếng ghế

ma sát mặt đất phía sau bị lấp mất.

Tạ Cảnh Phi tò mò hỏi một câu: “Ngộ ca, chủ nhiệm gọi hai người ra

làm gì vậy a?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.