DÒNG THƠ THỨ CHÍN - Trang 271

Hành lang lúc này lập tức sáng trưng.

Diệp Già Lam tra chìa khóa vào ổ, còn chưa kịp xoay, phần chìa khóa

lộ ra ở ngoài ổ khóa đã bị hai ngón tay nhẹ nắm.

Ngón tay người nọ thon dài, xương cổ tay xinh đẹp, dùng sức không

lớn, nhưng cũng có thể khiến cô không có cách nào mở cửa được.

Diệp Già Lam nhẹ nuốt nước miếng, vị ngọt trong miệng vẫn chưa

tan, đến cuối cùng đều chuyển thành vị ngọt nhàn nhạt, cô nhỏ giọng nhắc
nhở: “Tay.”

Đường Ngộ không buông tay ra, anh hơi hơi cúi đầu, cũng nhỏ giọng

hỏi: “Coi tớ là em trai sao?”

Bên tai Diệp Già Lam nóng lên.

Giây tiếp theo, đèn cảm ứng lại tắt.

Đường Ngộ không thấy rõ biểu cảm của cô, nhưng có thể nghe được

tiếng hít thở gần như không thể nghe thấy của cô.

Khoảng cách giữa hai người thật ra cũng không tính là gần, nhưng mà

đặt trong hoàn cảnh tối lửa tắt đèn thế này, mọi giác quan đều đặc biệt nhạy
cảm hơn.

Dưới bầu không khí phóng đại, có vẻ tư thế của hai người cũng ái

muội không ít đâu.

Nếu lúc này, Dư Thu Hoa nữ sĩ mở cửa chờ cô về nhà, hoặc là ra cửa

ném rác, vậy hậu quả quả thực không dám tưởng tượng.

Diệp Già Lam không lên tiếng.

Đường Ngộ câu khóe môi, “Nhưng tớ không coi cậu là chị gái đâu.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.