DÒNG THƠ THỨ CHÍN - Trang 272

Lời vừa rơi xuống, anh đã thay Diệp Già Lam mở cửa ra.

Phòng khách có bật đèn, ánh sáng hất ra, chiếu ra hành lang.

Diệp Già Lam rút chìa khóa ra, sau đó đi vào đóng cửa, liền mạch lưu

loát.

Dư Thu Hoa đúng lúc xách túi rác ra, “Hôm nay sao về muộn hơn mọi

ngày thế?”

Diệp Già Lam rót chén nước, “Chờ Kha Kha ra ạ.”

Tô Cẩm Kha đã thành lá khiên vạn năng của cô rồi

Dư Thu Hoa mở cửa đi đổ rác.

Cửa nhẹ nhàng mở ra, Diệp Già Lam liếc qua một cái, uống cạn sạch

ly nước

Cảm giác miệng đắng lưỡi khô vừa rồi cuối cùng cũng biến mất.

Diệp Già Lam đặt ly nước sang một bên, bên tai tựa hồ vẫn còn quanh

quẩn mấy chữ “Chị gái” cùng “Em trai”.

Cô hít một hơi, sau đó lấy một chai nước đá trong tủ lạnh ra.

Tiết tự học buổi tối Diệp Già Lam bị Chủ Nhiệm Giáo Dục kêu nên

mới nói kia vài câu giải vây cho hai người bọn họ như thế, một nửa thật
một nửa giả.

Thật là bọn họ thật sự là hàng xóm.

Giả chính là, cô hình như cũng không xem Đường Ngộ là em trai đâu.

Cô cũng chưa từng thấy chị gái nào ở trước mặt em trai mình mặt lại

đỏ, tim lại đập rộn thế.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.