DÒNG THƠ THỨ CHÍN - Trang 319

“Vậy cậu không cần không làm đâu,” giọng Diệp Già Lam dịu xuống,

nửa phần, “Không không làm nói không chừng cũng không cao điểm bằng
tớ.”

Câu này nói ra đến chính cô cũng chả tin.

Đường Ngộ rũ mắt nhìn cô, sau một lúc lâu, anh “Ừm” một tiếng.

Diệp Già Lam hơi hơi nhẹ nhàng thở ra, cô quay đầu tiếp tục đi về

phía trước đi, sau vài bước cô ngừng ở cửa thang máy, ấn xuống lầu:
“Đường Ngộ.”

Thang máy đang lên.

Đối diện cửa thang máy hiện lên bóng dáng hai người, không rõ ràng,

thậm chí có chút vặn vẹo mơ hồ.

Diệp Già Lam cũng không quay đầu nhìn anh, tầm mắt cô dừng ở phía

trước, không sao thu lại được, “Lần này cậu thi thật tốt, tớ sẽ có lễ vật tặng
cậu”

Cô không sợ Đường Ngộ luẩn quẩn trong lòng.

Chỉ sợ sau nhiều lần thi như vậy, anh lại hình thành thói quen mỗi lần

làm bàu đều bỏ qua vài câu, cô không yên tâm, hận không thể thời thời
khắc khắc nhắc nhở cho đến trường thi.

Cửa thang máy mở ra.

Hai người một trước một sau đi vào, tầm mắt Đường Ngộ hơi thấp,

ánh mắt di chuyển theo bàn tay ấn nút đóng của của Diệp Già Lam, sau đó
lại nâng lên, dừng trên mặt cô, anh hơi hơi nheo nheo mắt: “Cậu sao?”

“Cậu” của anh là tân ngữ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.