DÒNG THƠ THỨ CHÍN - Trang 403

Gửi xong tin nhắn, cô ăn một miếng cháo:

【 Nấu giống hệt anh ấy

luôn a.

Không phải cháo trắng có hạt phân rõ ra đâu.

(Kiểu cháo nấu nhừ ra hả chị? *hoang mang~ing*)

Tô Cẩm Kha cuối cùng cũng gửi qua một câu:

【 ai cơ?】

Còn có thể có ai, Đường Ngộ a.

Trước kia Đường Ngộ cũng không nấu cơm, thời cao trung càng

không thử nấu.

Sau lên đại học, cũng là vì có một lần Diệp Già Lam bị ốm, chỉ muốn

ăn cháo, cái gì cũng không muốn ăn.

Kết quả hai ngày liền trời liên tục mưa to, ra cửa rất tốn công.

Đường Ngộ đội mưa đi mua cháo cho cô, tuy là lái xe đi, nhưng vẫn là

bị xối vào không ít.

Từ đó về sau, Đường Ngộ đột nhiên muốn học nấu cơm.

Anh thông minh, học cái gì cũng dễ như trở bàn tay, chẳng mất bao

lâu đã có thể làm một bàn ba mặn một canh đơn giản rồi.

Diệp Già Lam rất có cảm giác thành tựu.

Dù sao thì một tiểu thiếu gia mười nhón tay không dính tí nước xuân*

nào lại đi học nấu canh.

(*ý nói nhàn hạ chả phải làm gì bao giờ)

Diệp Già Lam chỉ nghĩ đến đã khe khẽ thở dài, cô gõ hai chữ:

Đường Ngộ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.