DÒNG THƠ THỨ CHÍN - Trang 490

Cửa phòng học lập tức bị người mở ra, bên trong sinh viên nối đuôi

nhau ra về.

Tạ Cảnh Phi nhìn chằm chằm vài người đi về phía toilet, hỏi thử: “Có

quen người ở đại học Chính Pháp sao?”

Đường Ngộ ừ một tiếng.

Quả thật có, nhưng mà người nọ từ rất nhiều năm trước cũng đã không

còn nữa rồi.

Hôm nay là sinh nhật Dư Oánh.

Đường Ngộ không phải lần đầu tiên tới đại học Chính pháp.

Lúc Dư Oánh mới vừa vào Đường gia, tâm tính cũng không tệ lắm,

tuổi cô còn nhỏ, lại xinh đẹp, tuy rằng an tĩnh nhưng cũng như ánh mặt trời.

Sau khi bắt đầu thân quen với Đường Ngộ, Dư Oánh cũng có mang

anh đến đại học Chính Pháp một lần.

Lần đó tới cũng là phòng học này.

Khu dạy học tuy rằng đã trang hoàng lại vài lần, nhưng cách bài bố và

vị trí cũng không thay đổi quá nhiều, hơn nữa bên này đối diện khán đài
sân thể dục nên Đường Ngộ nhớ rất rõ.

Trong phòng học lớp người cũ còn chưa đi hết, lại có một lớp tiếp theo

đi vào giữ chỗ.

Đợi người vào không ít rồi, Đường Ngộ mới từ cửa sau đi vào, sau đó

ngồi ở hàng ghế cuối cùng, Tạ Cảnh Phi tốt nghiệp đã mấy năm, lúc này lại
ngồi vào trong phòng học, cứ cảm thấy không tự nhiên, cậu ta dịch mông:
“Ngộ Ngộ, chúng ta phải ở đây nghe giảng sao?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.