DÒNG THƠ THỨ CHÍN - Trang 550

Quay đầu nhìn lại, ánh mắt của dì kia tựa hồ càng dại ra.

Diệp Già Lam càng thêm đau đầu, cô nhìn quanh phòng một vòng, sau

khi thu lại hết các vật có thể gây thương tích rồi, không quên nhắc nhở mấy
y tá, “Đừng để dì ấy đợi một mình.”

Sau khi mấy người kia đáp lời, Diệp Già Lam mới đẩy cửa đi ra.

Phòng bệnh lầu 3 cô đều vòng qua một vòng, xác nhận không có vấn

đề mới về lại văn phòng của mình.

Hứa Luyến đang tiếp khám bệnh nhân.

Lần này hỏi khám là một cậu bé hơn mười tuổi, mẹ của cậu bé vừa gạt

nước mắt vừa kể lại bệnh trạng của con mình: “Hai năm trước nó đặc biệt
thích chơi game, thường xuyên đi ra ngoài đến mấy ngày mấy đêm, sau tôi
với bố nó nghĩ mua cho nó cái máy tính, biết đâu lại kìm được, không ngờ
sau khi mua máy tính, thời gian nó chơi còn nhiều hơn trước kia……”

“Sau ba nó giận quá mới đập máy tính, nó mới đỡ hơn.”

Người đến đây khám sao có thể chỉ đơn giản như thế.

Hứa Luyến ghi chép vài câu, “Sau đó thì sao?”

Diệp Già Lam liếc người hai người ngồi đối diện mình một cái, lại gật

đầu với người phụ nữ, rồi kéo ghế ngồi xuống.

Người phụ nữ kia khóc càng lợi hại hơn, “Sau đó qua một thời gian

chúng tôi phát hiện, lúc ăn cơm hoặc làm việc gì đó nó thường hay nói mấy
câu trong game……”

Bọn họ mới đầu cũng không hiểu, sau lên Baidu mới biết là trong

game.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.