DÒNG THƠ THỨ CHÍN - Trang 548

So sánh với trước kia, lúc dì ta phát bệnh tinh thần mới càng sảng

khoái.

Diệp Già Lam chớp chớp mắt, “Gọi người nhà chưa?”

“Mới vừa gọi điện thoại, không ai nhận ra.”

“Dùng điện thoại nào gọi?”

“Bệnh viện ạ.”

Diệp Già Lam sờ sờ túi, mấy lần vẫn không thấy di động của mình,

chỉ có thể đưa tay về phía mấy cô y ta, “Di cho chị mượn di động một chút
được không?”

Lập tức có một y tá đưa di động qua.

Bệnh án bên cạnh giường bệnh có ghi cách liên lạc với người nhà

bệnh nhân, Diệp Già Lam ghé sát vào, ấn số điện thoại rồi gọi đi.

Sau khi gọi, điện thoại chỉ vang lên hai tiếng, đã có người bên kia tiếp

nghe: “Alo, ai đó?”

“Tôi là Tào Kim Mai, bác sĩ.”

Mới vừa nói xong, đầu kia lập tức trầm mặc.

“Anh là con trai của dì đúng không?”

Đầu kia ấp úng, không trả lời thẳng vấn đề này.

“Hôm nay trạng thái của dì không tốt lắm, anh có thể tới bệnh viện

gặp dì một chút không?”

“Tôi……”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.