DÒNG THƠ THỨ CHÍN - Trang 931

hơi nghiêng đầu nhỏ giọng đáp: “Nói em thật đẹp.”

Phi.

Diệp Già Lam căn bản không tin, “Vậy sao mọi người lại bày ra vẻ

mặt này?”

Giọng hai người đều không lớn, hơn nữa lúc nói chuyện vì để đối

phương nghe thấy mới tiến gần rồi chút, nên động tác thoạt nhìn ái muội lại
thân mật, Monica thình lình bị rắc cẩu lương tắc đầy miệng, bất mãn khụ
một tiếng: “Có thể để ý đến tụi tui một chút được không?"

Đề tài bị dời đi như thế.

Ánh mắt Đường Ngộ nhìn cô hôm nay không thích hợp lắm.

Dịu dàng nhấn chìm người ta, nhưng lại mang theo một loại ham

muốn, muốn ăn cô nuốt sạch vào bụng.

Diệp Già Lam như đứng đống lửa, như ngồi đống than, dịch ra bên

ngoài, chỉnh lại vị trí, cô cứ cọ tới cọ lui mãi —

Mới vừa cọ ra xa lại bị Đường Ngộ túm trở về, túm về sau đó lại cọ ra

xa, lặp đi lặp lại, cô hoài nghi cái ghế sắp bị cô cọ tới phát ra tia lửa mất
rồi.

Diệp Minh Húc thấy cô lộn xộn, cách một cái bàn cũng không biết cô

đang làm gì, vừa gắp đồ ăn vừa quan tâm nói: “Chị, có chỗ nào không thoải
mái sao?”

Kỳ thật anh vốn dĩ muốn hỏi Diệp Già Lam có phải bị trĩ không,

nhưng lại suy xét đang trên bàn cơm, mấy từ này ra sẽ bị đánh bẹp nên mới
sửa miệng.

Diệp Già Lam không lộn xộn nữa, hàm hàm hồ hồ đáp lại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.