ĐỐT ĐỜI - Trang 10

- Thưa má, đây là Thuỳ Vân, bạn con.
Lão tiền bối cứ ngồi yên trên xe, gạt chân chống nhưng không thèm tắt

máy. To con, vú bự như hai trái dừa, tóc vàng, trang điểm đậm.

Tiền bối xuống xe, nhưng vẫn để máy nổ, bước vô cổng. Thân thủ

lanh lẹ, nội lực thâm hậu.

Bảo đến tắt máy xe rồi đẩy vô cổng. Thuỳ Vân nối gót theo sau.
Tiền bối ngồi dựa ngửa trên chiếc ghế mây trong phòng khách. Thuỳ

Vân và Bảo ngồi trên chiếc sofa bên cạnh.

- Nghe nói cháu làm ở vũ trường hả?
- Dạ không. Con làm ở quán cà phê.
- Tui có tới đó một lần, tui nghe nhạc "rap" dập ầm ầm khí thế lắm mà.
- Dạ, đó là trên lầu hai. Trên đó có vũ trường. Con chỉ bán cà phê dưới

nhà.

- Cháu quê ở đâu?
- Dạ, Gò Công.
Tiếp theo là một đống câu hỏi về gia đình, nghề nghiệp, nhà cửa,

ruộng đất…

Cuộc "hỏi cung" đang hồi gay cấn thì có tiếng đập cửa.
- Chị Tư Lù ơi! Ra đây cho gặp chút.
Tiền bối im re. Giống như ti vi bị cúp điện. Bà nhìn cậu con trai. Một

cái nhìn rất dài, lủng lẳng những dấu chấm hỏi. Bảo nói:

- Để con ra xem.
- Không được. Để tao ra.
Rồi bà xô ghế đứng dậy. Thuỳ Vân hỏi:
- Ai vậy?
- Ôi chà! Chắc là chuyện hụi hè gì đó.
Nói vậy nhưng anh ta có vẻ sốt ruột, nhấp nhổm trên ghế.
- Em ngồi đây đi. Để anh ra coi sao.
Thuỳ Vân đợi mười lăm phút. Không thấy động tĩnh. Hai mươi lăm

phút. Im re luôn. Hình như mọi người đã kéo nhau đi đâu. Một mình cô
ngồi trong căn nhà im lặng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.