đoán các xu hướng kinh doanh và tiêu dùng. Sau đó, nó bán
thông tin này cho những người khác. Nó phát hiện ra, trong
nhiều thứ khác, rằng nếu người ta đổ bình xăng vào khoảng 4
giờ chiều, thì họ rất có thể sẽ chi tiêu từ $35 tới $50 trong giờ kế
tiếp tại một cửa hàng tạp hóa hay tiệm ăn. Một nhà tiếp thị có
thể sử dụng hiểu biết này để in trên mặt sau của các hóa đơn
bán xăng những tờ phiếu giảm giá cho một siêu thị gần đó, vào
khoảng 4 giờ chiều.
Với tư cách một người trung gian của các dòng thông tin,
MasterCard ở một vị trí tốt hơn hết để thu thập dữ liệu và nắm
bắt giá trị của nó. Người ta có thể tưởng tượng một tương lai khi
các công ty thẻ bỏ các khoản hoa hồng của họ trên các giao dịch,
xử lý chúng miễn phí để đổi lấy quyền truy cập vào nhiều dữ
liệu hơn, và kiếm thu nhập từ việc bán các phân tích rất tinh vi
dựa trên nó.
Nhóm thứ hai bao gồm các chuyên gia về dữ liệu: các công ty với
chuyên môn hoặc công nghệ để thực hiện các phân tích phức
tạp. MasterCard đã chọn tự thực hiện điều này trong nội bộ, còn
một số công ty thì chuyển qua lại giữa các thể loại. Nhưng rất
nhiều công ty khác tìm đến các chuyên gia. Ví dụ công ty tư vấn
Accenture làm việc với các công ty trong nhiều ngành công
nghiệp để triển khai các công nghệ cảm-biến-vô-tuyến cao cấp,
và để phân tích dữ liệu các cảm biến thu thập. Trong một dự án
thí điểm với thành phố St Louis, bang Missouri, Accenture cài
đặt các bộ cảm biến vô tuyến trong xe buýt công cộng để giám
sát động cơ nhàm dự đoán sự cố hoặc xác định thời gian tối ưu
để bảo trì thường kỳ. Nó đã giúp giảm được 10 phần trăm chi
phí. Chỉ một phát hiện - đó là thành phố có thể trì hoãn lịch
trình thay thế phụ tùng xe từ mỗi 200.000 - 250.000 dặm lên
280.000 dặm - đã tiết kiệm được hơn 1.000 đôla cho mỗi chiếc