thế tục củng cố quyền lực, nó thiết lập hệ thống kiểm duyệt và
cấp giấy phép để kiềm chế và kiểm soát văn bản in ấn. Bản
quyền đã được thiết lập nhằm trao cho tác giả những động lực
về pháp lý và kinh tế để họ sáng tác.
Sau đó, sự đấu tranh của giới trí thức khiến cho từ thế kỷ XIX, ở
ngày càng nhiều quốc gia, tự do ngôn luận đã được biến thành
một quyền được bảo đảm trong hiến pháp. Nhưng các quyền
này đi kèm với trách nhiệm. Khi những tờ báo cay độc chà đạp
quyền riêng tư hoặc vu khống thanh danh, có nhiều quy tắc sẽ
bảo vệ người dân và giúp họ khởi kiện tội phỉ báng.
Tuy nhiên, những thay đổi này trong quản lý nhà nước cũng
phản ánh một sự chuyển đổi các giá trị nền tảng sâu sắc hơn, cơ
bản hơn. Trong cái bóng của Gutenberg, trước tiên chúng ta bắt
đầu nhận ra sức mạnh của chữ viết - và cuối cùng là tầm quan
trọng của thông tin lan truyền rộng rãi trong toàn xã hội. Sau
nhiều thế kỷ trôi qua, chúng ta đã lựa chọn để có nhiều thông
tin hơn chứ không phải là ít hơn, và chống lại sự thái quá của nó
không phải bằng sự kiểm duyệt mà chủ yếu thông qua các quy
tắc hạn chế việc lạm dụng thông tin.
Khi thế giới chuyển dịch về phía dữ liệu lớn, xã hội sẽ trải qua
một cuộc chuyển đổi kiến tạo tương tự trong quá khứ. Dữ liệu
lớn đã làm thay đổi nhiều khía cạnh của cuộc sống và cách tư
duy của chúng ta, buộc chúng ta phải xem xét lại những nguyên
tắc cơ bản trong việc khuyến khích sự tăng trưởng và giảm
thiểu nguy cơ gây hại của nó. Tuy nhiên, không giống như các vị
tiền bối trong và sau cuộc cách mạng in ấn, chúng ta không có
nhiều thế kỷ để điều chỉnh, mà có lẽ chỉ có một vài năm.
Những thay đổi đơn giản đối với các quy định hiện hành sẽ
không đủ để quản lý trong thời đại dữ-liệu-lớn hoặc hạn chế
mặt tối của dữ liệu lớn. Tình hình thực tế đòi hỏi một thay đổi