DU LONG TÙY NGUYỆT - Trang 50

Triển Chiêu nhìn nhìn Triệu Phổ, đảo mắt, liếc sang thành lâu và góc

đường, nơi đó có bốn ảnh vệ mai phục, Triển Chiêu trong lòng hoài nghi,
trông phong thái người này tựa hồ có chút địa vị, nhưng hắn cũng không
thăm dò.

“Phụ thân.” Tiểu Tứ Tử ôm Công Tôn, nhỏ giọng nói, “Thúc thúc lưu

manh thật là lợi hại nha.”

Công Tôn hơi xấu hổ, Triệu Phổ bên cạnh đen mặt, Triển Chiêu nghe

xong cũng giật mình, liếc nhìn Triệu Phổ một cái, vẻ mặt đó có chút láu
lỉnh.

Lúc này, chợt có quan binh hô to, “Này, đi tìm một lang trung đến, có

người bị lừa tông bị thương này!”

Mọi người nhìn qua thì thấy ven đường có một lão hán bị ngã, đám quan

binh ba chân bốn cẳng muốn đến dìu ông, Công Tôn hô một tiếng, “Đừng
đụng vào ông ấy.”

Đám quan binh đều ngừng tay, Công Tôn lấy hòm thuốc từ trên lưng lừa

xuống, đặt Tiểu Tứ Tử xuống đất, xoay người đi tới bên người lão hán,
“Ông ấy bị gãy xương sườn, xương của lão nhân gia khá giòn, nếu như các
ngươi di động ông ấy, xương gãy sẽ đâm vào nội tạng không cứu được.”

Đám quan binh hai mặt nhìn nhau, đều gật đầu.

Triển Chiêu nhìn Tiểu Tứ Tử đứng ở bên cạnh, ngồi xổm xuống hỏi bé,

“Uy, Tiểu Tứ Tử, phụ thân ngươi là lang trung sao?”

“Dạ.” Tiểu Tứ Tử gật đầu, rất là đắc ý, “Phụ thân là đại phu giỏi nhất.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.