DU LONG TÙY NGUYỆT - Trang 49

Triển chiêu quay đầu lại, cười với Tiểu Tứ Tử, “Tiểu Tứ Tử à, là nam

trong phía nam, không phải nam trong nam nữ.”

Triển Chiêu vừa quay đầu, Vạn Tề Nha liền giơ tay phóng ra một phi

tiêu, Triển Chiêu giơ tay cản lại, nghiêng người… Song song, Vạn Tề Nha
phi thân lủi qua bên sườn hắn muốn cướp đường đào tẩu… Chỉ tiếc lại chạy
tới bên cạnh Triệu Phổ.

“Vạn Tề Nha?” Triệu Phổ nói thầm một tiếng, cũng không nhớ đó là ai,

có điều vừa rồi hắn chỉ vì muốn trà trộn vào thành trốn chạy mà đâm bị
thương con lừa, không tiếc thương tổn nhiều người như vậy, điểm này
khẳng định hắn không phải người tốt.

Nghĩ vậy Triệu Phổ giơ tay nắm cổ áo Vạn Tề Nha.

Vạn Tề Nha và Triển Chiêu đều cả kinh, Triệu Phổ xuất thủ cực nhanh,

sau khi túm được người nọ, giơ một tay tiếp được hai phi tiêu hắn phóng
tới, tay kia xoay hắn trên không trung một vòng, đầu hướng xuống rồi vứt
xuống mặt đất.

“Bịch” một tiếng, Vạn Tề Nha bị ném thật mạnh, răng rụng sạch, nằm

dài trên mặt đất chỉ còn lại chút sức lực để thở dốc.

Quan binh lao đến, ba chân bốn cẳng trói hắn lại, một người dẫn đầu nói

với Triển Chiêu, “Triển đại nhân, hôm nay nhờ có ngài, chúng ta lùng bắt
tên tặc tử này đã mấy tháng rồi.”

Triển Chiêu cười, chỉ chỉ Triệu Phổ, “Các ngươi cảm tạ hắn đi.”

Các quan binh cười cảm tạ Triệu Phổ, Triệu Phổ liếc nhìn họ một cái,

đám quan binh hai mặt nhìn nhau, đều có chút giật mình, vị này khí thế thật
lớn a… Đại khái là xuất phát từ bản năng, bọn họ bị khí thế nhiều năm làm
Nguyên Soái dẫn binh đánh giặc của Triệu Phổ làm cho kinh sợ, đám quan
binh đều trở nên nghiêm chỉnh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.