DƯ SINH - Trang 128

Thực ra nói Cố Thần Sinh không đứng đắn, cũng không đúng lắm. Vì

anh chỉ trưng ra bộ dạng như vậy trước mặt người nhà, và những người
thân thiết.

Còn một mặt như bây giờ, trời không biết, quỷ không hay, chỉ có Cố

Dư mới là người duy nhất biết.

Trên giường Cố Thần Sinh đặc biệt xấu xa, sở thích khác người của

anh khiến Cố Dư không thể nào chịu được.

Tỉ như bây giờ, anh tì cô lên bục cửa sổ, một chân cô vắt trên khuỷu

tay anh, tay còn lại ôm trọn lấy bầu ngực cô, từ phía sau mãnh liệt thúc vào.

Cố Dư cảm thấy tiểu huyệt giống như đã rách ra rồi, không ngừng xin

tha.

"A...Thần Sinh...dừng lại..."

Cố Thần Sinh tà mị cười một tiếng, ghé vào tai cô, lưu manh nói,

"Không được, lúc này không được..."

Nói rồi lại một trận tiến công mãnh liệt.

Cố Dư bị gật thịt anh ra ra vào vào, nông sâu không hề có chút quy

tắc, được một lát liền cao trào.

Cố Thần Sinh không rút ra ngoài, cảm nhận dòng nước mạnh mẽ dội

từ bên trong tiểu huyệt ấm áp chặt chẽ kia xuống quy đầu, yết hầu cuộn
mấy vòng, rên lên khe khẽ,

"Bảo bối, anh muốn chết."

Vậy thì chết đi, từ nãy giờ đã mấy lần rồi vẫn không chịu buông tha.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.