DƯ SINH - Trang 129

Cố Dư nghiến răng, đè nén cơn run rẩy dưới hai chân, nấc khẽ,

"Chú Cố, đừng ở đây nữa, lên giường đi."

"Được."

"Phốc" một cái, cả thân thể liền bị anh bế lên, gậy thịt vẫn chôn sâu,

không có dấu hiệu muốn bắn. Cố Dư được anh đặt trên giường.

Tiếp tục.

______________

Bốn giờ sáng, chuông báo thức kêu vang.

Không có người tắt.

Cố Dư nhíu mày cựa quậy, phất phăng bàn tay đang ôm ngực mình ra,

đạp mạnh vào chân người phía sau.

Cố Thần Sinh mơ màng "hửm" một tiếng, trong bóng tối sờ soạng đầu

giường, tìm được điện thoại liền tắt đi.

Một lát sau, anh rút cánh tay kê dưới cổ cô, vén chăn ngồi dậy. Cố Dư

bị anh thức tỉnh,

"Anh có việc sao?"

Cố Thần Sinh lướt xem lịch trình hôm nay mà Linda gửi tối qua, nhìn

cô một cái,

"Ừ, anh duyệt mấy bài báo cáo."

Cố Dư vùi cả người vào chăn, giơ một cái tay ra cào cào tóc anh,

"Tối qua còn dày vò em như thế."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.