DƯ SINH - Trang 271

Linda nghĩ tới bạn trai, khẽ cười,

"Sắp rồi, chúng tôi đang lên kế hoạch."

Ánh mắt anh vẫn dính vào bóng lưng trong ảnh, vu vơ đáp,

"Có mời tôi không?"

Linda bật cười, "Đương nhiên, chúng ta kể ra cũng đã là bạn gần mười

năm rồi, anh không đến cũng phải đến."

Cố Thần Sinh cong môi, vài giây sau lại thở dài,

"Biết rồi, về đi."

Linda nhíu mày, đúng là không thể tình cảm được vài giây.

Ra ngoài, cầm theo túi xách, xuống lầu.

Cố Thần Sinh thở dài lần thứ n trong đêm, ngón tay lướt lướt trên điện

thoại, do dự không biết có nên gọi điện cho cô hay không.

Đã muộn rồi, sợ đánh thức cô.

Đối với chuyện bị ông cụ đuổi ra khỏi nhà. Anh đã nghĩ tới từ ba năm

trước rồi.

Sớm muộn gì cũng phải như thế, nếu không làm sao anh có thể danh

chính ngôn thuận cưới cô.

Đánh du kích với ông cụ bao nhiêu năm, tình cảm khăng khít như ruột

thịt, làm sao anh không hiểu ông đang nghĩ gì.

Mọi người vẫn như thế. Năm mười tám tuổi anh đánh nhau bị đưa vào

đồn cảnh sát, là mọi người ra bảo lãnh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.