DƯ SINH - Trang 73

Cố Dư nhắm mắt hưởng thụ nụ hôn sâu của anh, đầu lưỡi nhẹ nhàng

quấn quít.

Khoảng nửa phút, hai người mới tách ra, lần lượt vào nhà.

_____________

Cố Thần Sinh đi rồi, Cố Dư cảm thấy ở nhà thật nhạt nhẽo.

Suốt ngày cô chỉ luẩn quẩn trong phòng ngủ đọc sách, rồi lại xuống

chơi cờ cùng ông nội, thỉnh thoảng lại chạy sang nhà Phỉ Phỉ.

Cứ thế, đến mồng mười, cô trở về trường.

Trường đại học Bắc Kinh là ngôi trường danh tiếng bậc nhất. Cố Dư

đã sắp ra trường, cô nghĩ nếu không có chuyện gì ngoài ý muốn, sẽ xin việc
vào công ti của Cố Thần Sinh, như vậy, thời gian hai người ở bên nhau sẽ
nhiều hơn.

Cố Dư ở trường là nhân vật phong vân, mặc dù cô suốt ngày chỉ đi học

rồi lại về nhà, hoạt động ngoại khoá cũng có tham gia nhưng không mấy
tích cực, chủ yếu là Hàn Phỉ Phỉ lôi kéo.

Năm cuối cùng là năm bận rộn hơn bao giờ hết, vừa trở về sau kì nghỉ

Tết, Cố Dư đã phải bù đầu viết luận văn, tiếp tục đợt thực tập. Không có Cố
Thần Sinh ở bên cạnh, cô cảm thấy động lực để học cũng biến đi đâu một
nửa.

Cố Thần Sinh đi đã được hai tuần.

Tối nay, Cố Dư mặc đồ ngủ, ngồi trên giường ôm laptop. Nhìn thời

gian một cái, đã hơn 10 giờ rồi.

Điện thoại bên gối đổ chuông, Cố Dư bắt máy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.