DỤ TÌNH - LỜI MỜI CỦA BOSS THẦN BÍ - Trang 1670

Tranh theo từng lời nói của hắn cũng đập rộn lên, rốt cục không cách nào
kìm chế tâm tình dưới sự dịu dàng của hắn. Giờ khắc này, nàng muốn khóc,
thật sự muốn khóc…

Chỉ có chính nàng mới biết được, nàng muốn tháo bỏ lớp nguỵ trang

này xuống cỡ nào, tháo bỏ tâm lý phòng bị này tới cỡ nào, chỉ muốn ôm
chặt lấy hắn, chỉ muốn vùi vào ngực hắn khóc thật lớn, chỉ muốn hỏi hắn
một câu xem rốt cục hắn yêu công chúa nhiều hơn hay yêu nàng nhiều
hơn?

Một người đàn ông như vậy, nàng có thể chờ mong điều gì? Có thể yêu

cầu cái gì? Một người ở địa vị cao như hắn, dù nàng có cố gắng thế nào
cũng không thể với tới, không cách nào duy trì niềm hy vọng xa vời đó…

“Tranh….” Louis Thương Nghiêu đâu hiểu được nội tâm của Lạc Tranh

có nhiều sự đè nén như vậy, lại thấy nàng ngừng giãy dụa mà cảm thấy
mừng rỡ, bàn tay lại bắt đầi chạy loạn trên thân thể nàng, nhẹ nhàng gặm
cắn vành tai nhạy cảm, “Cho anh đi, anh rất nhớ hương vị của em.”

Từng ngón tay Lạc Tranh khẽ run rấy, không biết nên cự tuyệt hay nên

hùa cùng hắn. Nàng khẽ nghiêng đầu nhìn về phía hắn, lại bị hắn tham lam
hôn lên đôi môi đỏ mọng, không ngừng cắn mút.

Bàn tay nhỏ bé chống đỡ lồng ngực hắn dần mất đi khí lực, mặc cho hơi

thở nam tính của hắn hoàn toàn bao phủ lấy toàn thân nàng.

Lạc Tranh chỉ cảm thấy thân thể có chút lạnh, bên tai vang lên tiếng nút

áo văng tung toé dưới sàn nhà…

Thế nhưng…

Vẻ mặt của Louis Thương Nghiêu có chút tái nhợt và khó tin…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.