DỤ TÌNH - LỜI MỜI CỦA BOSS THẦN BÍ - Trang 1671

“Váy ngủ gì mà nhiều nút thế này? Rõ ràng là muốn khiêu chiến tính

nhẫn nại của anh!” Thấy vẻ mặt kinh ngạc của Lạc Tranh, hắn nghiến răng
nghiến lợi nói, bàn tay cũng đem váy ngủ trên người nàng thô lỗ xé tan tành
rồi ném đi.

Nhìn bộ dạng khó chịu của hắn, sự né tránh lúc đầu của Lạc Tranh dần

tan đi. Lúc này, nàng còn có chút không nhịn được mà muốn cười giễu hắn.
Có lẽ, chỉ có ở trên giường, nàng mới có thể cảm nhận được tình cảm chân
thực trong đáy mắt hắn. Chỉ là tình cảm này có phải là tình yêu hay không?
Phụ nữ vĩnh viễn vẫn cứ mâu thuẫn như vậy, vừa muốn tìm hiểu ngọn
nguồn, lại sợ kết quả sẽ khiến mình thất vọng…

“Đừng trách anh thô lỗ, tại nó hành hạ anh quá!” Louis Thương Nghiêu

thấy nàng nhìn mình không chớp mắt, còn tưởng sự thô lỗ của hắn đã doạ
nàng sợ, vội vàng giải thích…

“Có trời biết, anh muốn em đến sắp phát điên rồi!”

Trái tim Lạc Tranh theo câu nói này bỗng dâng lên một hồi đau đớn, tựa

như có thứ gì đó vừa vỡ vụn ra vậy. Khẽ chớp mắt, hàng lông mi dài cong
vút che đi nét u uất trong đôi mắt đẹp, nàng yếu ớt cất tiếng, “Thứ anh
muốn chỉ là…. thân thể của tôi?”

Nàng nên cảm thấy may mắn hay bi ai đây? Thứ hắn thích chỉ là thân

thể nàng, không phải sao? Có bao nhiêu phụ nữ vẫn luôn hy vọng dùng
thân thể để trói chặt người đàn ông như hắn. Chuyện này, có thể nói là một
sự thành công, nhưng trong mắt nàng, nó lại bi ai đến cực điểm.

Lời nóR của nàng mang theo sự ai oán vô tận, từng lời như những mũi

kim nhọn đâm vào trái tim Louis Thương Nghiêu đau nhói. Hắn không trả
lời ngay lập tức, mà dịu dàng xoay khuôn mặt nhỏ bé của nàng lại, đặt lên
đó một nụ hôn nồng cháy, rồi nhìn nàng bằng ánh mắt đầy thâm tình…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.