Louis Thương Nghiêu suy nghĩ một chút về trường hợp của Lạc Tranh,
khẽ lắc đầu, cảm thấy trường hợp này có vẻ không giống lắm.
“Có thể là trường hợp thứ hai chăng? Chính là nhân cách phân liệt hay
rối loạn đa nhân cách.
Nhân cách phân liệt có thể do rất nhiều nguyên nhân khác nhau tạo nên.
Đại đa số là các trường hợp đã từng trải qua những tình huống bị kích động
một cách mãnh liệt, khiến cho người bệnh phát sinh tâm lý muốn tìm kiếm
sự bảo vệ hoặc muốn bảo vệ người khác. Nhưng cũng vì khả năng của bản
thân không cho phép nên khó có thể thực hiện được, từ đó sẽ dẫn tới sự
thay đổi ít nhiều trong tính cách.” Bác sỹ Oswald nhẹ nhàng đưa ra những
phân tích chuyên môn.
“Người mắc phải chứng nhân cách phân liệt này dưới tác động của sự
kích thích sẽ bắt đầu xuất hiện sự biến đổi thành một hoặc nhiều trạng thái
tính cách khác nhau cho tới khi đạt được tâm lý cân bằng và an toàn trong
suy nghĩ. Tuy nhiên, chính bản thân người bệnh sẽ không ý thức được mình
có triệu chứng của sự phân liệt nhân cách.”
“Ông có thể phân biệt một cách rõ ràng người nào là bình thường, người
nào có khả năng mắc chứng bệnh phân liệt này đúng không?” Louis
Thương Nghiêu có vẻ căng thẳng, hỏi lại vị bác sỹ. Kỳ thật, càng ngày hắn
càng bắt đầu nghi ngờ Lạc Tranh có khả năng mắc chứng bệnh này.
“Đúng, tôi có thể phân biệt được.” Bác sỹ Oswald khẳng định một cách
chắc chắn.
“Nên biết rằng, trong thực tế, ai cũng có thể gặp vấn đề về tâm lý. Ví dụ
như lúc anh gặp phải nguy hiểm, anh cũng rất hy vọng mình là người có võ
công cao cường để có thể đánh bại đối phương. Đối với người mắc chứng
bệnh phân liệt nhân cách, khi mà não bộ của họ đã hoàn toàn bị khống chế
bởi các loại nhân vật trong tưởng tượng thì sẽ hình thành nên một nhân