DỤ TÌNH - LỜI MỜI CỦA BOSS THẦN BÍ - Trang 2253

Trái đất dường như cũng ngừng quay, thời gian cơ hồ cũng như đông

cứng lại. Chỉ còn lại hơi thở thô trọng của đàn ông và hơi thở dồn dập của
phụ nữ hòa quyện vào nhau, một lần nữa lại tạo nên một bản tình ca tuyệt
vời.

***

Ánh nắng chói chang bên ngoài cửa sổ chiếu thẳng vào khiến Lạc Tranh

tỉnh giấc. Chậm rãi mở mắt, nàng cảm giác thân thể như bị bánh xe hung
hăng nghiền nát vậy, chỉ còn sót lại chút sức lực mà hô hấp một cách yếu
ớt. Dường như nàng đã ngủ rất lâu, nhưng dường như cũng không phải thế.
Hình ảnh của từng đợt kích tình trong ký ức lại một lần nữa đánh thẳng vào
tâm trí khiến nàng nhớ lại bản thân quấn lấy Louis Thương Nghiêu không
biết bao nhiêu lần rồi cầu xin.

“Thương Nghiêu…” Dường như Lạc Tranh nhớ ra điều gì đó, ngồi bật

dậy. Nhưng vì hành động quá đột ngột khiến cơ thể nàng vốn đã ê ẩm khẽ
đau nhói.

Mái tóc dài khẽ buông xuống trước ngực. Lạc Tranh nhìn một lượt

quanh căn phòng, dường như có chút cảm giác quen thuộc. Nhưng nhất
thời nàng không nghĩ ra được đây là nơi nào. Trên khuôn mặt toát lên sự
hoảng loạn, trí nhớ của nàng thường vẫn rất tốt, nhưng sao vào lúc này lại
không thể nhớ nổi rốt cuộc đã xảy ra những chuyện gì?

Khuôn mặt nhỏ nhắn vốn đang tràn ngập cảm giác yêu thương dần trở

nên có chút sợ hãi và nhợt nhạt. Nàng cố gắng hồi tưởng lại mọi chuyện, từ
từ xâu chuỗi những hình ảnh riêng rẽ đang hiện lên trong đầu.

Lạc Tranh nhớ là Ôn Húc Khiên đã chủ động gọi điện cho nàng. Sau đó,

tại quán trà, sau khi uống xong ngụm trà, toàn thân bắt đầu quay cuồng lảo
đảo. Cuối cùng lại nhìn thấy Sherman trong một căn phòng. Hắn ta nhìn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.