bỗng nói ra tên của một người.
Dennis đứng ở đằng sau nghe được, lập tức ngây ngẩn cả người.
***
Chưa tới mười giờ sáng, tất cả các phóng viên của các tạp chí lớn nhỏ
đã ngồi đầy trên những bậc thang trước cửa tòa án cho thấy tầm ảnh hưởng
của vụ án này lớn và rộng tới mức nào. Bởi vì chưa tới giờ xét xử nên các
phóng viên phải ở bên ngoài tòa án. Họ đã phục sẵn ở đây từ sáng sớm hy
vọng có thể thu thập được những tư liệu trực tiếp nhất
Vừa lúc Kỳ Ưng Diêm cùng với trợ lý xuất hiện thì liền bị một số lượng
lớn các phóng viên vây quanh chật kín. Cách đó không xa một chiếc xe con
chậm rãi đi tới rồi dừng lại. Vi Như cẩn thận xem xét tình huống bên ngoài,
rồi quay đầu đề nghị với Lạc Tranh.
“Sư phụ, bên ngoài có rất nhiều phóng viên. Chúng ta có nên đi vào từ
cửa sau không?”
Lạc Tranh cũng nhìn thấy tình hình bên ngoài, bình thản lên tiếng.
“Đường đường là luật sư biện hộ mà đi cửa sau, tin này mà truyền ra ngoài
thì còn nói được gì nữa. Kỳ luật sư cũng có thể đối mặt với phóng viên,
chúng ta càng chẳng có lý do gì mà phải trốn tránh cả.”
Nói xong, Lạc Tranh liền tháo dây an toàn ra, bỗng cảm thấy có chút
khó chịu.
“Sư phụ, chị làm sao vậy?” Vi Như nhìn thấy sắc mặt của Lạc Tranh có
chút nhợt nhạt, còn thấy nàng che miệng lại, liền lo lắng hỏi.
Lạc Tranh cầm lấy chai nước uống một ngụm, khẽ hít sâu một hơi rồi
nhẹ nhàng lên tiếng. “Không có việc gì đâu. Chúng ta đi vào thôi.” Nói