DỤ TÌNH - LỜI MỜI CỦA BOSS THẦN BÍ - Trang 2465

Mọi sự cố kỵ trong lòng đã được gỡ bỏ, Louis Thương Nghiêu sải bước

tiến tới, vươn tay ra ôm lấy người phụ nữ như mộng như ảo trước mặt vào
trong ngực, ghì chặt lấy nàng không chút buông lơi.

Nàng rốt cục cũng tỉnh lại sau giấc ngủ mê man hơn nửa tháng trời.

Trong khoảng thời gian đó, từng giờ từng khắc hắn đều tưởng tượng ra
cảnh nàng sau khi tỉnh lại sẽ thế nào. Không nghĩ tới giờ phút này lại giống
như nàng vừa mới ngủ một giấc từ tối hôm qua giờ tỉnh dậy rời giường vậy.

Dường như những sợi râu mới nhú trên cằm hắn cọ vào má khiến Lạc

Tranh có chút đau nhói. Nàng khẽ cười né đi gương mặt của hắn rồi ngẩng
đầu lên, đưa bàn tay nhỏ bé mịn màng với những đầu ngón tay thanh mảnh
khẽ vuốt ve gương mặt hắn, “Sáng nay anh không có cạo râu sao?”

Giọng nói quen thuộc, cảm giác quen thuộc lại lần nữa trở về khiến

Louis Thương Nghiêu có một cảm giác như đã trải qua cả một kiếp dài. Cổ
họng hắn như nghẹn lại, không nói lời nào vội đem áo khoác trên người cởi
ra choàng lên thân hình nhỏ nhắn của nàng, rồi lại lần nữa ôm chặt lấy nàng
thật lâu không hề buông tay..

Lạc Tranh thật sự bị bộ dạng này của hắn làm cho buồn cười. Vất vả

lắm mới có thể ngẩng đầu lên từ trong ngực hắn, nàng đưa bàn tay ra hứng
lấy những bông tuyết mềm mại đang nhẹ nhàng rơi xuống rồi nhìn nó dần
tan ra.

“Thương Nghiêu, em nghe nói bông tuyết sáu cánh là bông tuyết đẹp

nhất trên đời. Hôm nay nhìn thấy mới biết thì ra bông tuyết thực sự có sáu
cánh.” Thanh âm của nàng vẫn dịu dàng như trước, nhìn ngắm bông tuyết
trong lòng bàn tay rồi dịu dàng nở nụ cười.

“Trong mắt anh, em còn đẹp hơn bông tuyết sáu cánh kia nhiều.” Louis

Thương Nghiêu đã không thể kìm lòng hơn nữa, khẽ cúi xuống đặt lên môi
nàng một nụ hôn đắm đuối không rời.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.