DỤ TÌNH - LỜI MỜI CỦA BOSS THẦN BÍ - Trang 2680

Lưu Ly rất kiên quyết đẩy anh ta ra nhưng lại bị thanh âm dịu dàng kia

mê hoặc. Hô hấp của cô dần có chút rối loạn, ngay cả ánh mắt cũng chuyển
thành mờ mịt, “Tôi…. tôi không biết!”

“Cô ngốc này!” Kỳ Ưng Diêm cúi đầu cười khẽ. Bộ dáng vô lực của

Lưu Ly thực khiến anh ta cảm thấy đau lòng và càng muốn yêu thương cô
nhiều hơn, “Em đã không biết thì hết thảy mọi chuyện cứ giao cho anh
được không?”

Lưu Ly có chút không hiểu mấy lời của Kỳ Ưng Diêm, khẽ ngước lên

nhìn anh ta. Trong đôi mắt cô lúc này vẫn mang theo sự mờ mịt hệt một
chú nai nhỏ bị lạc mất phương hướng…

“Kỳ tiên sinh…”

“Suỵt…” Thanh âm trầm ấm mang theo sự mê hoặc cực độ của Kỳ Ưng

Diêm lại vang lên, “Anh thích nghe em gọi anh là Ưng Diêm hơn.”

Bất giác nhìn vào đôi mắt anh ta, Lưu Ly cảm thấy tâm tình của mình

càng lúc càng loạn, hệt như lúc cô vùi trong ngực anh ta vậy. Cô rất muốn
cự tuyệt nhưng cái miệng nhỏ nhắn lại khẽ run lên, thanh âm có chút dịu
dàng, có chút sợ hãi khiến ngay cả bản thân cô cũng không ngờ tới…

“Ưng Diêm…” Thanh âm này vô thức bật ra khỏi miệng Lưu Ly khiến

cô giật mình sửng sốt, gò má thoáng hiện lên nét đỏ ửng rồi nhanh chóng
lan tràn trên gương mặt trắng trẻo.

Sao cô có thể nghe lời anh ta như vậy?

Kỳ Ưng Diêm hài lòng cong môi cười, ánh mắt lại càng thêm dịu dàng

âu yếm, “Anh thực sự thích nghe em gọi tên anh như vậy.”

Lưu Ly cũng không biết tại sao mình lại ngẩng đầu nhìn anh ta, đối diện

với ánh mắt cực kỳ chăm chú của Kỳ Ưng Diêm lại khiến Lưu Ly có chút

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.