DỤ TÌNH - LỜI MỜI CỦA BOSS THẦN BÍ - Trang 420

Lạc Tranh khẽ cau mày. "Húc Khiên", cái tên này từ miệng hắn thốt ra

thực khiến nàng có một cảm giác ô nhục.

"Tranh... Tôi nghe được tiếng từ trái tim em!" Thương Nghiêu cười,

ngón tay thon dài dọc theo chiếc cổ trắng muốt như thiên nga của nàng dời
xuống phía lồng ngực đang phập phồng, nhếch môi, “Nó đang nói, em
thuộc về tôi…thuộc về tôi…”

"Đủ rồi." Lạc Tranh lạnh lùng cắt đứt lời nói mờ ám của hắn.

"Thương Nghiêu tiên sinh đùa giỡn vậy cũng đủ rồi. Thực xin lỗi, tôi

phải trở lại làm việc." Lạc Tranh không muốn ở chỗ này cùng hắn lãng phí
thời gian. Đẩy bàn tay to của hắn ra, nàng xoay người muốn đi ra ngoài.

"Em cho rằng mình có thể trốn bao lâu?" Sau lưng nàng, giọng đàn ông

cất cao mang theo ý vị vô cùng sâu xa. Nhìn theo bóng lưng nhỏ bé khẽ run
rẩy, khoé môi hơi cong lên, hắn bước tới trước, tiến lại gần nàng, kề sát
vành tai nhỏ xinh khẽ nói…

“Lần đầu tiên của em là cho tôi mà không phải Húc Khiên, đó sẽ là dấu

lạc ấn cả đời này của em"

Tâm tư Lạc Tranh lúc này giống như bị một tảng đá lớn chặn lại, vô lực

giãy giụa, bàn tay nắm chặt lại cũng khẽ run run. Khẽ hít một hơi thật sâu,
nàng lãnh đạm nói…

"Cảm ơn Thương Nghiêu tiên sinh quan tâm, nhưng mà, đây là chuyện

của tôi, không liên quan tới người ngoài." Nói xong, nàng mở cửa phòng
làm việc bước ra ngoài.

Thương Nghiêu đứng ở đó, nhìn cửa phòng chậm rãi đóng lại. Lại đưa

tầm mắt hướng về bức tường thuỷ tinh ở đối diện, thấy thân ảnh xinh đẹp
của nàng hướng về phía bàn làm việc, nụ cười bên môi bất giác càng
đậm…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.