giám đốc theo cách này hay cách khác. Chỉ là mỗi lần nàng nhìn thấy hắn,
lại cảm thấy hắn chính là một người như vậy, lặng lẽ bước đến, lặng lẽ ra
đi, không để lại chút dấu vết.
Lạc Tranh ngơ ngẩn nhìn hắn hồi lâu, trong đầu đột nhiên nhớ đến lời
của Lưu Ly. Dựa theo phán đoán của Lưu Ly, người đàn ông này là con
cháu của vua Louis 14, có khả năng như vậy sao? Suy đoán này quả thực
quá lớn mật rồi, thời đại đó, truyền thuyết đó đã quá xa vời, mà người đàn
ông trước mắt nàng lại vô cùng chân thật.
Louis 14 còn được gọi là “Hoàng đế mặt trời” bởi sự vương giả, dũng
mãnh, thiện chiến, bá đạo, uy nghiêm cùng tình cảm chân thành của ông ta.
Người đàn ông trước mắt nàng, nếu thật sự là người kế thừa huyết thống
của Louis 14 vậy hắn cũng mang trong mình sự kiêu ngạo của huyết thống
cao quý. Nếu như hắn sống ở thời cổ đại, nhất định sẽ là một vị vua cao cao
tại thượng, không cho phép sự ngỗ nghịch, cũng không dung túng cho bất
kỳ hành vi nổi loạn nào…
Louis 14, nàng không rõ hình dáng của ông ta trông thế nào, nhưng hình
dáng của Thương Nghiêu đã in sâu trong lòng nàng rồi. Thật lòng mà nói,
đây là lần đầu tiên, nàng nhìn hắn một cách nghiêm túc đến vậy, hắn thật sự
rất có khí phách đàn ông, ngũ quan cân đối toát lên vẻ nghiêm nghị đầy sức
thu hút.
Quả thực hắn là một người đàn ông vô cùng hấp dẫn.
Những phụ nữ mê luyến hắn, nhất định là nhiều không kể xiết?