DƯ VỊ TRÀ CHIỀU - Trang 171

màu tím violet sáng lên thuần khiết, cười như một cậu bé mới lớn. Trời ơi,
nếu những tấm hình này lộ ra ngoài, Huân không thể nào còn được đi lại tự
do giữa đường phố nữa.Chung Vô Nhan nhìn cô:“Tôi cứ đợi cô mãi, trong
tay cô chắc chắn cũng có những tấm hình của Hạ Dạ Huân, tại sao không
đăng bài? Chẳng lẽ cũng là sợ sau này không tiện gặp nhau nữa à?”Tiểu
Tuyền thẫn thờ nhìn những tấm ảnh.“Tôi đã cho cô tư liệu, cho cô thời
gian, cho cô tiền lương, không phải muốn cô đi yêu đương, mà là cần cô
khoét cho được những tin tức nóng bỏng. Cô đã phụ niềm tin của tôi quá
rồi.”Tiểu Tuyền tiếp tục đờ đẫn.Chung Vô Nhan thu những tấm ảnh lại.“Cô
đã bỏ qua cơ hội rồi. Tôi sắp đăng tải những tấm hình này, một bộ mặt khác
của Hạ Dạ Huân, thêm vào đó là người tình bí ẩn của cậu ta, tuần san Quất
Tửbảo đảm sẽ được tiêu thụ kỷ lục.”“Đợi đã!”Tiểu Tuyền túm lấy tay cô
ta!Chung Vô Nhan cười lạnh:“Chắc cô không đến nỗi nghĩ là tôi không có
phim của mấy tấm ảnh đó chứ!”“Hì hì, sao thế được?” Tiểu Tuyền cười
rạng rỡ. “Có điều, nếu những tấm ảnh đó luôn nằm trong tay chị mà chưa bị
đăng lên báo, nhất định là phải có nguyên nhân nào đó.”Chung Vô Nhan
lắng nghe cô nói.“Chị biết đấy, nếu công bố chúng ra ngoài thì chỉ có thể
xôn xao một thời gian, chứ không thể nào kéo dài được.” Tiểu Tuyền cố
gắng phân tích: “Chị đã khổ tâm đào tạo bồi dưỡng Tiểu Tuyền phóng viên
thiên tài thế hệ mới tôi đây, sẽ bị đẩy vào vòng vây của những phóng viên
báo đài khác, không thể tự do hoạt động được nữa, cũng chẳng thể đi moi
móc thông tin, như thế sẽ là một tổn thất to lớn với tuần san Quất Tử của
chúng ta!”.Chung Vô Nhan cười lạnh một tiếng.“Cho dù chị không quan
tâm gì đến tôi, nhưng một khi thân phận tôi đã bị lột sạch, Hạ Dạ Huân sao
có thể tin tưởng tôi được nữa, những ẩn tình và tin tức về anh ấy cũng
không thể nhỏ giọt xuất hiện mãi trong tuần san Quất Tử.” Tiểu Tuyền cười
tươi rói. “Cho nên, đừng để một lần vội vã giết chết tương lai, chừa lại một
con đường là hay nhất.”Chung Vô Nhan vỗ tay:“Tốt, rất tuyệt.”“Hì hì, cám
ơn đã quá khen.” Tiểu Tuyền toát mồ hôi lạnh.“Nhưng…” Chung Vô Nhan
cúi xuống nhìn cô. “Tôi chỉ là một người lo kiếm tiền, không có chuyện
tiền đến tay lại không chịu nhận. Những tấm ảnh đời thường của Hạ Dạ
Huân, tôi nhất định sẽ đăng tải lên trang đầu.”“Tất nhiên! Tất nhiên!” Tiểu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.