ĐỨA CON GÁI HOANG ĐÀNG - Trang 256

Nhờ Vua Erobo, người đã chứng minh giữ đúng chữ tín, Richard chỉ đi sau có
một vài bước.

Vào buổi tối sau cuộc họp cổ đông thường niên, Richard, Florentyna và

George đã ăn mừng bằng bữa tối tại nhà hàng. Mặc dù George đã chính thức nghỉ
hưu vào sinh nhật thứ sáu mươi lăm của mình, ông vẫn đến văn phòng riêng mỗi
sáng vào lúc tám giờ. Chỉ mất hai mươi tư giờ để mọi người ở Baron nhận ra
“bữa tiệc nghỉ hưu” của ông chỉ là trên danh nghĩa.

Florentyna bắt đầu hiểu được giờ đây George cô đơn đến mức nào khi ông

đã mất đi hầu hết những người bạn cùng thời, và ông từng gần gũi với cha cô
nhường nào. Cô chưa từng một lần đề nghị ông hãy chậm lại, bởi cô biết điều đó
là vô ích, và mỗi khi George dẫn Annabel và William ra ngoài chơi đều mang tới
cho cô một niềm hạnh phúc đặc biệt. Cả hai đứa trẻ gọi ông là “ông ngoại”, điều
đó khiến ông rơi nước mắt, và luôn luôn đảm bảo chúng có một cây kem ốc quế
to gấp đôi.

Florentyna nghĩ cô biết George đã đóng góp nhiều đến mức nào vì tập đoàn,

nhưng sự thật chỉ hoàn toàn rõ ràng khi việc nghỉ hưu của ông không thể trì hoãn
lâu hơn. George ra đi một cách bình an trong giấc ngủ vào tháng Mười năm 1973.
Trong bản di chúc của mình, ông để lại mọi thứ cho tổ chức Chữ thập đỏ Ba Lan
và một bức thư ngắn gửi đến Richard, đề nghị anh làm người thực hiện nguyện
vọng của mình.

Richard hoàn tất mọi mong ước của George như trong di thư và thậm chí đi

tới Warsaw cùng Florentyna để gặp gỡ chủ tịch tổ chức Chữ thập đỏ Ba Lan, thảo
luận việc tiền quyên góp của George nên được sử dụng cách nào tốt nhất. Lúc họ
trở về New York, Florentyna gửi một chỉ dẫn chính thức tới tất cả quản lý của
Tập đoàn rằng phòng nghỉ tốt nhất trong mỗi khách sạn sẽ không còn gọi là
phòng Tổng thống nữa, mà đặt tên lại là phòng George Novak.

(っ^

^)

Khi Richard tỉnh dậy vào buổi sáng sau hôm họ trở về từ Warsaw,

Florentyna đang kiên nhẫn đợi cho đến lúc anh mở mắt, và nói với chồng rằng
mặc dù George đã dạy cô rất nhiều trong cuộc đời, ông vẫn thêm vào những điều
cô học được kể cả sau khi đã mất.

“Em đang nói chuyện gì vậy?”
“George để lại mọi thứ của bác cho tổ chức từ thiện nhưng chưa bao giờ

nhắc đến sự thật là cha em hiếm khi có những đóng góp thiện nguyện ngoại trừ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.