ĐỨA TRẺ HƯ - Trang 103

“Nếu như bố biết là do tớ đẩy con ôn con xuống dưới thì tớ chết chắc rồi, tớ
vào Trại giáo dưỡng Thiếu niên, mẹ tớ còn lại một mình, chắc chắn sẽ rất
buồn, nói không chừng sẽ bị bà ta ức hiếp.”
“Không sao đâu, yên tâm đi, không có ai biết được đâu!” Đinh Hạo an ủi
bừa mấy câu, rồi lại chìm đắm vào trong sự nghiệp game của mình.
Phổ Phổ cũng an ủi mấy câu rồi đi nấu mì cho mọi người.
Sau khi nấu mì xong, Đinh Hạo vẫn không chịu rời chiếc máy tính, vừa
chơi game vừa ăn, Phổ Phổ và Chu Triều Dương cùng ăn mì và xem tivi,
bầu không khí đã thoải mái hơn lúc trước rất nhiều. Chính trong lúc này,
điện thoại chợt vang lên, ba đứa trong khoảnh khắc đều nín thở. Đã 8 giờ 40
phút tối, ai lại gọi điện thoại vào giờ này chứ?
Chu Triều Dương cắn răng đứng dậy, bước từng bước chậm chạp vào trong
căn phòng của mẹ, Phổ Phổ đi bên cạnh, Đinh Hạo cũng tạm dừng trò chơi,
căng thẳng nhìn theo hai người bọn họ.
Chuông điện thoại kêu hối hả, từng đợt từng đợt, Chu Triều Dương nhìn
chăm chú vào chiếc máy bàn, nắm vào thả ra mấy lần, lấy hết dũng khí
nghe máy: “A lô!”
“Triều Dương, mẹ nói cho con biết”, trong ống nghe truyền ra giọng nói
căng thẳng của mẹ cậu - Châu Xuân Hồng, rồi lại mang theo ý vị như vui
mừng trước tai họa của người khác, “Đứa bé mà bố con và con đĩ đó sinh
ra, hôm nay bị ngã chết rồi, con có biết không?”
“Ngã... ngã chết rồi?” Chu Triều Dương không biết phản ứng thế nào.
“Mẹ nghe một cô trong đơn vị nói, anh em cô ấy làm việc ở trong công
xưởng của Chu Vĩnh Bình, nói rằng đứa bé đó hôm nay ngã từ trên tầng ở
Cung thiếu nhi xuống, đã chết rồi. Con giặc cái đó bây giờ tha hồ mà khóc,
Chu Vĩnh Bình cũng vô cùng đau lòng, thường ngày anh ta không thèm hỏi
han gì đến con, bây giờ con gái chết rồi, khóc thảm thiết như là bố chết
vậy.” Chu Xuân Hồng nói xong liền cảm giác không ổn, bởi vì bố mẹ Chu
Vĩnh Bình vẫn rất yêu quý cháu trai, câu nói này đồng nghĩa với việc trù ẻo
ông nội của con trai, liền vội vàng chỉnh lại, “Phì phì, ông nội con vẫn rất
tốt, chỉ có Chu Vĩnh Bình lương tâm bị than đen phủ kín rồi. Như vậy cũng
hay, bây giờ anh ta chỉ còn lại mỗi mình con, ít ra thì cũng phải đối xử tốt
với con hơn một chút.”
“Ồ”. Chu Triều Dương đáp lời.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.