ĐỨA TRẺ HƯ - Trang 105

CHƯƠNG 23

Nghiêm Lương mua được chiếc di động mới, sau khi làm xong thủ tục để
lấy lại sim thì là việc xảy ra ngày hôm sau rồi.
Ông nghĩ đến tin nhắn mà Từ Tịnh gửi hôm qua, tìm ra được số điện thoại
từ trong danh mục điện thoại dự bị, gọi ngược lại: “Từ Tịnh, hôm qua chú
bị mất di động, cháu tìm chú có việc gì vậy?”
“Ồ, không có gì đâu, ừm... như vậy đi!” Ở đầu bên kia, Từ Tịnh vội vàng
tắt máy.
Nghiêm Lương chau mày, cảm thấy rất kỳ lạ, nhưng nửa giờ đồng hồ sau,
ông lại nhận được cuộc điện thoại của Từ Tịnh.
Âm thanh ở phía đầu bên kia vừa trầm vừa mang theo sự căng thẳng: “Chú
Nghiêm, vừa rồi cháu không tiện nói rõ, là thế này ạ, bố mẹ cháu đã xảy ra
chuyện rồi.”
“Xảy ra chuyện gì?”
“Họ... họ qua đời rồi.”
“Qua đời rồi?”, Nghiêm Lương đỡ lấy kính nói: “Sao đang khỏe mạnh, đột
nhiên lại...”
“Ngày hôm kia, ngày mùng 3 tháng 7, Trương Đông Thăng dẫn họ đi Tam
Danh Sơn, họ rơi từ trên núi xuống, ngã chết.” Từ Tịnh nói giọng nghẹn
ngào.
Nghiêm Lương vội an ủi: “Đừng khóc đừng khóc, là tai nạn thôi, ôi, sự cố
rơi xuống đầu chẳng có ai có cách cả. Hôm nào tiến hành tang lễ? Đến lúc
đó chú sẽ tới.“
“Chú Nghiêm”, ở đầu bên kia do dự một lát, lại nói: “Nếu như chú có thời
gian, liệu có thể đến đây một chuyến được không ạ?”
“Ồ, cần chú giúp đỡ việc gì à?” Ông cảm thấy rất kỳ lạ, ông và nhà họ Từ
chỉ là họ hàng, ở phía bố mẹ Từ Tịnh đều có anh chị em ruột, những việc
tang lễ truyền thống đều sẽ do họ lo liệu, huống hồ ông cũng chẳng giỏi về
những việc này, ông cùng lắm là đến hôm cử hành tang lễ đến đưa tiễn, làm
tròn nghĩa vụ của họ hàng mà thôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.