ĐỨA TRẺ HƯ - Trang 123

Trương Đông Thăng đẩy menu đến trước mặt bọn chúng, cả ba đứa chọn
một đống đồ ăn uống, dù sao bọn chúng cũng không cần phải trả tiền.
Trương Đông Thăng thấy bộ dạng của bọn họ, nghĩ bụng trẻ con dù sao
cũng vẫn là trẻ con, suy nghĩ giây lát, cười tít mắt nhìn bọn chúng, nói:
“Hôm đó vừa vặn các cháu lên trên chòi nghỉ ở trên núi chơi à?”
Chu Triều Dương nói: “Đúng vậy, nếu không thì đã không quay được video
rồi.”
Trương Đông Thăng khẽ nheo mắt: “Các cháu phát hiện được đoạn đó vào
lúc nào?”
Chu Triều Dương nói: “Chiều hôm đó sau khi trở về nhà thì đã nhìn thấy
rồi.”
“Ừm... vậy thì, sự việc này ngoài ba người cháu, có còn ai biết không?”
“Không còn ai nữa.”
“Bố mẹ các cháu thì sao?”
Chu Triều Dương nói: “Họ đều không biết!”
Ánh mắt Trương Đông Thăng dừng lại mấy giây trên khuôn mặt của Chu
Triều Dương, hình như đang phán đoán xem những lời cậu nói có đúng hay
không, mấy giây sau, lại nói: “Tại sao các cháu lại không nói với bố mẹ?”
“Mẹ cháu không có nhà.”
“Thế bố cháu thì sao?”
Chu Triều Dương do dự giây lát, nói: “Tóm lại, bố cháu cũng không biết.”
“Ồ”. Trương Đông Thăng mím môi, vẻ không cam tâm, chuyển sang hỏi
Phổ Phổ và Đinh Hạo: “Bố mẹ các cháu thì sao?”
Đinh Hạo hừ một tiếng không nói gì, Phổ Phổ lạnh tanh nói: “Đều chết
rồi!”
“Đều chết rồi?” Trương Đông Thăng hỏi vẻ nửa tin nửa ngờ, “Vậy thì
thường ngày các cháu phải sống như thế nào? Ba đứa các cháu có mối quan
hệ gì?”
Phổ Phổ lạnh nhạt trả lời: “Việc này không liên quan một chút nào đến chú
cả!”
Trong ánh mắt Trương Đông Thăng khẽ lướt qua sự giận dữ, nhưng chỉ
trong khoảnh khắc lại trở nên dịu dàng, lại hỏi tiếp: “Sau khi các cháu nhìn
thấy đoạn video đó, lại không giao máy ảnh cho cảnh sát?”
Phổ Phổ cười khẩy, nói thẳng luôn: “Bởi vì chuẩn bị bán cho chú.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.