ĐỨA TRẺ HƯ - Trang 121

anh ta vào chỗ chết. Suy nghĩ một lát, anh ta nói: “Ở đây đang là trên đường
phố, người quá đông, chúng ta đổi chỗ để nói chuyện.”
Phổ Phổ hỏi anh ta: “Đi đâu ạ?”
“Chú dẫn các cháu đến một quán cà phê vắng người một chút, thế nào?”
Phổ Phổ quay sang nói với hai đứa: “Các anh thấy sao?”
Đinh Hạo gãi đầu: “Anh không biết.”
Chu Triều Dương suy nghĩ một lát: “Ở đây đúng là không tiện để nói
chuyện cụ thể, chuyển chỗ khác cũng tốt, nhưng cháu phải về cất máy ảnh
đã.”
Trương Đông Thăng lạnh lùng trừng mắt, nghiến chặt răng, nhưng cũng
không trực tiếp thể hiện sự phản đối, nói: “Được, hay là hai đứa chúng mày
lên xe đợi trước, chúng ta cứ đứng như thế này giữa nơi công cộng, không
được hay lắm.”
Đinh Hạo kéo hai đứa lại, nói nhỏ: “Lên xe ông ta, liệu có...”.
Phổ Phổ thận trọng gật đầu: “Có khả năng".
Chu Triều Dương thì lại lắc đầu, nói: “Không đâu, giữa ban ngày ban mặt,
giữa nơi công cộng đông đúc người, ông ta dám làm gì chúng ta chứ? Tớ
cảm thấy cứ đứng mãi ở bên cạnh xe thế này không ổn, các cậu cứ lên xe
trước, tớ về nhà cất máy ảnh. Ông ta vẫn chưa lấy được máy ảnh, không
dám làm gì bọn mình đâu.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.