ĐỨA TRẺ HƯ - Trang 135

“Thầy là trưởng bối, cũng là thầy giáo mà em kính trọng nhất, cũng nên nói
với thầy.” Anh ta phả ra một luồng khói, nói: “Tất cả những việc này đều có
căn nguyên của nó, có lẽ là bởi vì em từ nông thôn đến, em và Từ Tịnh vốn
không phải là cùng một lớp người thì phải?”
“Nhưng lúc đầu các em yêu thương nhau mà?”
Trương Đông Thăng cười: “Khi yêu nhau thì sẽ không để ý đến rất nhiều
nhược điểm của đối phương, đợi đến sau khi kết hôn thì không còn như vậy
nữa. Thầy cũng biết tình hình gia đình nhà em, bố mẹ em đều là nông dân
sinh sống trong vùng núi, đều là những con người thật thà chất phác, không
tiếp xúc nhiều với xã hội, không hiểu được những quy tắc của người thành
phố. Em và Từ Tịnh sau khi kết hôn, bố mẹ em cũng đến thăm bọn em,
nhưng sau khi lần đầu tiên họ đến, Từ Tịnh đã phàn nàn họ
không biết giữ vệ sinh, nói với em sau này nếu bố mẹ em lại đến nữa thì sẽ
bỏ tiền ra để thuê khách sạn cho họ ở, không được ở trong nhà. Thế nhưng
trong quan niệm người nông thôn của bố mẹ em thì luôn cảm thấy người
một nhà cần phải sống cùng trong nhà, cho nên em khuyên Từ Tịnh nhẫn
nhịn một chút, dù sao họ cũng chỉ đến ở mấy ngày rồi đi, em sẽ xử lý tốt
vấn đề vệ sinh của họ. Nhưng cô ấy kiên quyết phản đối, nếu họ ở trong nhà
thì cô ấy sẽ đến khách sạn ở, cãi nhau với em một trận. Chẳng có cách nào
khác, em đành phải khéo léo khuyên bố mẹ sau này đến ở khách sạn, ngoài
miệng họ không nói gì, nhưng em biết trong lòng họ chắc chắn là không
vui. Mấy năm nay, họ không đến thăm bọn em lần nào nữa, lần này họ đến
vì tang lễ, cũng bố trí ở khách sạn. Đây chỉ là một việc nhỏ, cũng không có
gì to tát, nhanh chóng trôi qua. Nhưng sau đó, một số thói quen của em có
sự khác biệt quá lớn đối với tính cách của Từ Tịnh. Em từ nhỏ nhà đã
nghèo, khi mua đồ thì có thói quen so sánh, chọn tính năng tốt nhưng giá rẻ,
Từ Tịnh thì ngược lại, cô ấy chỉ cần thương hiệu lớn chất lượng tốt, không
hề quan tâm đến giá cả. Cô ấy thấy rằng em quá keo kiệt, không có chất đàn
ông, ôi, cứ muôn màu muôn dạng, có lẽ hình tượng của em trong mắt cô ấy
càng lúc càng kém. Càng về sau, cô ấy càng đối xử lạnh nhạt với em, thậm
chí... thậm chí không còn để em động vào cô ấy nữa.” Anh ta rứt tóc,
khoang mắt hơi đỏ.
Nghiêm Lương nhìn anh ta với vẻ đồng tình: “Vậy thì bây giờ tình cảm của
em đối với cô ấy thế nào?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.