ĐỨA TRẺ HƯ - Trang 142

CHƯƠNG 31

Buổi sáng đưa tang, buổi trưa ăn cỗ, buổi chiều bận rộn thanh toán các
khoản và thu xếp việc hậu sự xong xuôi.
Bởi vì mấy hôm nay Từ Tịnh tỏ ra vô cùng phản cảm đối với Trương Đông
Thăng, mọi người đều nhận rõ, bố mẹ Trương Đông Thăng không muốn
tiếp tục ở lại nhà Từ gia, nên đã đặt vé tàu hỏa trở về quê ngay trong đêm.
Trương Đông Thăng sau khi tiễn bố mẹ về, khi trở về nhà, trong nhà chỉ
còn lại một mình Từ Tịnh.
Anh ta đi đến, giơ tay ra định đặt lên vai Từ Tịnh, Từ Tịnh đang ngồi ở sofa
đứng bật dậy vẻ cảnh giác, lùi sang bên: “Đừng động vào em!”
Bàn tay Trương Đông Thăng dừng ở giữa khoảng không, động tác này duy
trì hai giây, liền thả tay xuống, cúi đầu thở dài, khẽ nói: “Anh xin lỗi, anh
đã không chăm sóc tốt cho bố mẹ, thực sự rất xin lỗi!”
Từ Tịnh lạnh lùng nhìn anh ta, nhìn chằm chằm hồi lâu, trong miệng thốt ra
mấy chữ: “Tiếp sau đây anh muốn thế nào?”
Trương Đông Thăng mơ hồ: “Cái gì thế nào?”
“Anh vẫn muốn làm gì?”
Trương Đông Thăng chau mày lắc đầu: “Anh không hiểu ý của em!”
Từ Tịnh đi đến ghế sofa cách xa Trương Đông Thăng, ủ dột ngồi xuống,
ánh mắt đờ đẫn nhìn vào khoảng không phía trước mặt: “Chúng ta ly hôn
thôi!”
“Ly hôn?”, Trương Đông Thăng từ từ ngồi xuống, lôi thuốc lá ra châm một
điếu, hít một hơi thật sâu, nói: “Bố mẹ vừa mới đi, em đã muốn ly hôn rồi
sao?”
“Ly hôn thôi, căn hộ mới cho anh, nếu như anh vẫn chê không đủ, anh còn
muốn bao nhiêu tiền, anh nói đi, em thực sự không còn muốn tiếp tục chung
sống.”
Trương Đông Thăng cười đau khổ: “Từ Tịnh ơi, giữa chúng ta từ lúc nào lại
trở nên thế này? Anh cưới em là vì tiền sao? Lúc đầu khi cưới em, anh
không hề biết nhà em giàu có, em cũng không chê anh là cậu sinh viên
nghèo, tại sao đến hôm nay lại trở nên thế này?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.