ĐỨA TRẺ HƯ - Trang 144

Từ Tịnh suy nghĩ một lát, gật đầu, sau đó ấp úng nói: “Em... em muốn
chuyển ra ngoài sống.”
“Vì sao?”
“Không vì sao cả!”
“Mấy tháng cuối mà em cũng không muốn sống cùng với anh sao?”
Từ Tịnh cúi đầu không trả lời.
Trương Đông Thăng cười khổ não, nói: “Đây chính là ly thân nhỉ?”
Từ Tịnh vẫn không trả lời.
Trương Đông Thăng thở dài, nói: “Được rồi, em muốn khi nào chuyển đi?”
“Bắt đầu... bắt đầu từ hôm nay.”
Trương Đông Thăng thoáng ngẩn người, trầm mặc hồi lâu, thở dài nói: “Em
không cần chuyển đi, người cần chuyển đi là anh. Thế này đi, đợi một chút
anh thu dọn đồ, anh chuyển đến căn hộ mới của nhà em ở mấy tháng, đợi
sau khi chúng ta ly hôn, anh sẽ ra ngoài tìm căn hộ để thuê, như thế em cảm
thấy được không?”
“Em... em xin lỗi!”
Trương Đông Thăng giơ cánh tay ra, đứng dậy khi đi qua người Từ Tịnh,
vỗ vào vai cô, Từ Tịnh đứng bật dậy, tránh sang một bên.
Trương Đông Thăng ngẩn người nói: “Em sợ anh như vậy sao?”
“Không... không có... em thần kinh không được tốt.”
“Anh xin lỗi, là anh không chăm sóc tốt cho em.” Anh ta thở dài, khi vào
trong phòng thu dọn đồ đạc, nghĩ thầm trong lòng, Từ Tịnh nhất định cần
phải giải quyết sớm một chút, rõ ràng cô ấy đã nghi ngờ mình giết chết bố
mẹ cô ấy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.