ĐỨA TRẺ HƯ - Trang 145

CHƯƠNG 32

Theo như thời gian hẹn định, hôm nay cần phải gọi điện cho người đàn ông
đó, rõ ràng không thể nào dùng điện thoại của nhà mình được, ở tầng dưới
của khu nhà Chu Triều Dương cách đó không xa có một bốt điện thoại công
cộng, nhưng cậu không tới đó, bởi vì ông chủ cửa hàng quen biết cậu, cậu
lo lắng ngộ nhỡ tên sát nhân tra ra được cửa hàng, ông chủ lại nói cho tên
sát nhân địa chỉ nhà cậu, thế thì quá nguy hiểm.
Cho nên cậu và Phổ Phổ ngồi xe buýt đi đến một cửa hàng nhỏ ở bên cạnh
bến xe, ở đó có điện thoại, hơn nữa chủ cửa hàng cũng không biết bọn
chúng.
Sau khi kết nối điện thoại, liền truyền tới âm thanh của kẻ giết người: “A
lô!"
“Là bọn cháu.” Chu Triều Dương nói.
“Chào các cháu.” Lần này tên sát nhân như thể là một người khác hẳn so
với hai hôm trước, trong ngữ khí nói chuyện với bọn chúng lộ ra sự vui
mừng, như thể rất vui khi nghe thấy giọng nói của bọn chúng, Chu Triều
Dương tỏ ra cảnh giác, thận trọng hỏi: “Hôm nay chúng ta gặp mặt ở đâu?”
“Nếu như các cháu tiện thì đến nhà chú nói chuyện đi.”
Chu Triều Dương hỏi cảnh giác: “Tại sao lại phải đến nhà chú, ở bên ngoài
không được à?”
Tên sát nhân hạ giọng: “Những người bạn nhỏ, các cháu cần phải biết, một
túi tiền to như vậy rất dễ lộ, chúng ta không thể để cho người khác chú ý
phải không? Sau hôm nay chúng ta không quen biết nhau nữa, chưa bao giờ
có chuyện này phải không?”
Chu Triều Dương lấy tay che ống nghe, hạ giọng nói vào tai Phổ Phổ những
lời của tên sát nhân nói. Phổ Phổ suy nghĩ một lát, nói: “Anh Triều Dương,
anh cảm thấy thế nào?”
Chu Triều Dương khẽ nói: “Chúng ta không đem món đồ đó thì không sợ
ông ta lừa gạt, hơn nữa Hạo Tử đang ở nhà mà.”
“Ưm, vậy thì cứ đồng ý với ông ta đi.”
Chu Triều Dương nhấc ống nghe lên: “A lô, chú à, chú còn đấy không?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.