ĐỨA TRẺ HƯ - Trang 174

“Cung thiếu nhi...” Cơ thể Chu Triều Dương bỗng nhiên cứng đờ, bàn tay
rót nước cũng dừng lại, cậu quay lưng về phía bọn họ, cảnh sát không nhìn
thấy nét mặt cậu.
“Cháu vẫn còn nhớ chứ?”
Chu Triều Dương khẽ hít thở một hơi thật sâu, quả nhiên cảnh sát đến để
điều tra sự việc ở Cung thiếu nhi, dù sao cậu cũng ít nhiều có sự chuẩn bị
cho việc này.
Hôm đó, sau khi xảy ra sự việc, cậu đã suy nghĩ rất nhiều.
Tình huống lý tưởng nhất đương nhiên là cảnh sát sẽ vĩnh viễn không đến
tìm cậu.
Lùi lại một bước, nếu như đến tìm cậu, bất luận thế nào, cũng nhất định
phải phủ nhận đến cùng, quyết không thể thừa nhận cậu giết hại Chu Tinh
Tinh. Bởi vì một khi cậu thừa nhận, bố cậu sẽ biết hết sự việc này, vậy thì
cũng coi như chết rồi. Lùi lại thêm một bước, cho dù cậu ra sức phủ nhận
nhưng cảnh sát vẫn điều tra ra được rằng cậu giết hại Chu Tinh Tinh, đến
lúc đó vẫn còn sự bảo vệ đối với trẻ vị thành niên, cậu không cần gánh vác
trách nhiệm hình sự.
Cho nên, cho dù việc cậu nói dối trước mặt cảnh sát bị thất bại, tình hình
cũng không thể nào tồi tệ hơn được nữa.
Cậu không sợ cảnh sát, bởi vì cậu chưa tròn mười bốn tuổi, cậu chỉ sợ
người khác biết được chân tướng sự việc, cậu sợ bố cậu biết được chân
tướng sự việc.
Chu Triều Dương mím môi, trả lời: “Cháu nhớ rồi, hôm đó cháu có đi đến
Cung thiếu nhi.”
“Cháu đi một mình à?”
“Cháu... cháu đi một mình ạ.” Chu Triều Dương quay lưng lại, bê hai cốc
nước, thận trọng đưa cốc nước cho hai người cảnh sát.
Người cảnh sát đón lấy cốc nước, không uống ngay, đặt xuống bàn, “Vậy
thì một mình cháu đi đến Cung thiếu nhi làm gì?”
“Cháu đến để đọc sách.”
“Ồ, cháu chỉ đọc sách sao?”
“Vâng”. Chu Triều Dương nhìn bọn họ, nét mặt căng thẳng ban đầu đã dần
dần đã chuyển sang sự trấn tĩnh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.