ĐỨA TRẺ HƯ - Trang 176

chỉ có thể quyết tâm phủ nhận đến cùng, lộ ra khuôn mặt vô tội: “Cháu có
quen nó đâu, cũng không hề đi theo nó, cháu chỉ vào đọc sách, sau đó nghe
người khác nói phía bên ngoài có người ngã chết, cháu bèn chạy ra ngoài
xem, ở đó có rất nhiều người vây quanh, cháu không nhìn thấy bèn trở về
nhà, đến tối, mẹ cháu gọi điện thoại về nói Chu Tinh Tinh ngã chết rồi, cháu
mới biết thì ra người ngã chết buổi sáng chính là nó mà.”
Hai người cảnh sát cùng nhìn nhau, không nhận ra được sơ hở nào cả,
người cảnh sát mập lại nhìn hai cánh tay của Chu Triều Dương, vì căn cứ
theo lời nói của bác sĩ pháp y Trần, trong miệng Chu Tinh Tinh đã lưu lại
một mảnh tổ chức da, không phải của cơ quan sinh dục, thành phần hóa học
rất giống với tổ chức da trên tay, thế nhưng đôi tay của Chu Triều Dương
lúc này hoàn toàn nguyên vẹn, không hề có bất cứ vết thương nào, cho nên
sự nghi ngờ đối với cậu càng giảm bớt. Người cảnh sát lại tiếp tục hỏi một
số tình hình liên quan ngày hôm đó, Chu Triều Dương từ đầu đến cuối chỉ
nói là đọc sách ở trong Cung thiếu nhi, không hề nắm rõ được tình hình
phía bên ngoài.
Đến cuối, người cảnh sát yêu cầu thu thập dấu vân tay và máu của cậu.
Chu Triều Dương thắc mắc: “Đây là làm gì vậy ạ?”
Người cảnh sát không nói cho cậu biết, chỉ nói đây là những bước cần thiết
của việc điều tra, Chu Triều Dương chỉ có thể phối hợp.
Cuộc điều tra kết thúc, cảnh sát đang chuẩn bị rời khỏi nhà cậu, Châu Xuân
Hồng đi chợ về, nhìn thấy cảnh sát, hỏi một số tình hình. Sau khi biết được
cảnh sát đến để điều tra Chu Triều Dương, chợt hét lên: “Các anh nghi ngờ
cái chết của Chu Tinh Tinh có liên quan đến Triều Dương con tôi sao?”
Người cảnh sát bình tĩnh lắc đầu: “Không phải, chúng tôi chỉ làm đúng theo
yêu cầu của việc điều tra.”
Châu Xuân Hồng nói: “Điều tra thế nào thì cũng không thể nào điều tra con
trai tôi được chứ?", tiếp đến cô lại kêu lên: “Có phải là Chu Vĩnh Bình bảo
các anh đến để điều tra Chu Triều Dương không? Chu Vĩnh Bình đúng là
tên súc sinh! Con gái của mình ngã chết còn nghi ngờ con trai của mình,
các anh nói xem, có loại bố nào như vậy không? Có loại người làm bố như
vậy không?”Cô không kìm nổi, gào khóc.
Hai người cảnh sát không tiện thừa nhận, thừa nhận chính là tiết lộ tình
hình vụ án, cũng không tiện phủ nhận, bởi vì đây đúng là điểm nghi vấn mà

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.