ĐỨA TRẺ HƯ - Trang 225

miền núi Lệ Thủy chưa từng rời khỏi đó, vậy thì anh ta đã có được chứng
cứ ngoại phạm vô cùng chắc chắn. Thậm chí trong bức ảnh còn có rất nhiều
ảnh chụp chung của Trương Đông Thăng với các giáo viên tình nguyện
khác, tìm gặp những người đó để đối chứng, nếu như xác nhận không có sai
sót gì, vậy thì càng có thể chứng minh 100% trong rất nhiều ngày trước khi
Từ Tịnh chết, Trương Đông Thăng đều ở vùng núi Lệ Thủy, chưa bao giờ
quay trở lại thành phố Ninh.
Từ vùng núi Lệ Thủy đến thành phố Ninh, lái xe tốc độ nhanh nhất cũng
phải mất sáu, bảy tiếng đồng hồ, đi và về là mất hơn mười tiếng đồng hồ,
Trương Đông Thăng muốn tranh thủ thời gian để đi và về là điều không thể
xảy ra. Lẽ nào... cái chết của Từ Tịnh thực sự là một sự cố sao?
Nghiêm Lương mím môi, nói: “Đáng tiếc, tôi nghĩ các em vốn có cơ hội để
quay lại với nhau, không ai có thể ngờ được lại xảy ra sự cố như thế này.
Nhưng... em có bao giờ nghĩ biết đâu sự việc này không phải là sự cố?”
Trương Đông Thăng kinh ngạc hỏi: “Vậy thì là gì?”
“Tỉ lệ những người trẻ tuổi như vậy đột tử rất thấp, em biết đấy, trước đây
tôi đã từng làm cảnh sát, cũng có kinh nghiệm đối với một số tình huống,
em có từng suy nghĩ có thể là khả năng em và Từ Tịnh quay trở lại với nhau
sẽ gây ra sự bất mãn của một người khác, từ đó...”
“Ý thầy nói là... người tình của Từ Tịnh?”
Nghiêm Lương gật đầu: “Em biết anh ta là ai không?”
“Em chỉ biết là người cùng đơn vị với cô ấy, em chưa từng gặp, em cũng
không biết cụ thể là người nào.”
“Thực ra nếu thi thể Từ Tịnh vẫn còn, có lẽ có thể tiến hành xét nghiệm tử
thi, phán đoán xem rốt cuộc có phải là đột tử hay không. Xét nghiệm tử thi
của bên cảnh sát giao thông rất sơ sài qua loa, họ chỉ nhằm vào những tai
nạn giao thông, đo lượng cồn trong máu, chỉ có đội cảnh sát hình sự mới có
bác sĩ pháp y thực thụ. Cảnh sát giao thông đo được là cô ấy không uống
rượu trước khi lái xe, rồi căn cứ theo một số đặc trưng của tim, đưa ra kết
luận là đột tử. Cảnh sát giao thông ngay hôm đó đã trả lại thi thể cho cậu,
nhưng ngay ngày hôm sau cậu đã đưa đi hỏa thiêu, còn chưa qua bảy ngày,
liệu có phải là... hơi gấp quá không?” Khi nói câu này, ánh mắt Nghiêm
Lương lạnh lùng nhìn thẳng vào mắt Trương Đông Thăng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.