ĐỨA TRẺ HƯ - Trang 227

nữa, em không thể nào chịu đựng nhìn thấy cô ấy nằm trong quan tài, em
thà nhìn thấy cô ấy là một hộp tro. Thầy có hiểu không?”
Nghiêm Lương đan tay vào nhau, nhìn bộ dạng kích động của Trương Đông
Thăng, lặng im không nói, hồi lâu sau, ông đứng dậy, nói: “Cậu nghỉ ngơi
đi, mấy hôm nay bận bịu vất vả quá, nếu như cậu cần giúp đỡ, lúc nào cũng
có thể liên hệ với tôi.”
Khi bước ra ngoài phòng, Nghiêm Lương tháo kính xuống để lau, ông cảm
thấy ông không nhìn rõ được con người Trương Đông Thăng.
Từ Tịnh lúc trước đã từng nói, nếu như cô xảy ra sự cố, chắc chắn là do
Trương Đông Thăng làm. Nhưng đứng trên phương diện logic, trước khi Từ
Tịnh chết hơn nửa tháng, Trương Đông Thăng đã có chứng cớ ngoại phạm,
hơn nữa câu trả lời của anh ta không có bất cứ vấn đề gì, thậm chí thần thái
và cử chỉ của anh ta cũng đều hoàn toàn phù hợp.
Thực sự đã nghi ngờ nhầm sao?
Nghiêm Lương chìm vào suy ngẫm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.