ĐỨA TRẺ HƯ - Trang 295

CHƯƠNG 66

“Này, này,” Phương Lệ Na khẽ gọi, giơ tay ra gõ vào bàn, “Này!”
“A, gì thế?” Chu Triều Dương lúc này mới định thần lại.
Cô bé ghé đến: “Vừa rồi tan học, cậu đi một lúc, có phải là lại bị cô giáo
Lục gọi đến giáo huấn không?”
“Ưm, không phải, tớ không đến văn phòng, tớ vào nhà vệ sinh. Sao vậy, cô
Lục lại có việc tìm tớ à?”
Phương Lệ Na lắc đầu: “Không, tớ đoán thôi, tớ cứ tưởng cậu lại bị cô ấy
gọi đi giáo huấn rồi, nếu không sao suốt nửa tiếng đồng hồ, cậu vẫn đọc
nguyên một trang, còn chẳng động đến bút nữa chứ?”
Chu Triều Dương cười ngượng ngùng, không biết nên trả lời như thế nào.
“Ưm…”, Phương Lệ Na lại suy nghĩ một lát, hạ giọng nói: “Có phải là cậu
có tâm sự gì không? Có phải là việc của bố cậu không?”
“A… bố tớ…” Chu Triều Dương bỗng chốc nhìn cô bạn với vẻ căng thẳng.
Phương Lệ Na nhìn cậu với vẻ đồng tình: “Đợt nghỉ hè vừa rồi, nhà cậu xảy
ra chuyện, bố tớ đã nói với tớ rồi. Yên tâm đi, tớ không nói với bất cứ ai
đâu, ưm… cô Vương quả thực đối xử với cậu thực là quá đáng.”
Chu Triều Dương gắng gượng mỉm cười: “Tớ đã quen rồi!”
“Cậu nhất định đừng có nghĩ quẩn đấy!”
“Không đâu!” Chu Triều Dương động đậy khóe môi, cúi đầu nhìn sách,
cầm bút bắt đầu giải bài toán.
Giờ tự học buổi tối vừa kết thúc, Chu Triều Dương vội vàng ngồi lên xe
đạp, dùng tốc độ nhanh nhất để lao về nhà. Khi đến được dưới tòa nhà, cậu
nhìn ngang ngó dọc nhưng không nhìn thấy ai cả, trong lòng cảm thấy rất
sợ hãi.
Đúng lúc này, chợt vang lên tiếng ho khe khẽ.
Cậu quay đầu lại, lúc này mới chú ý thấy ở trong một góc tối của tòa kiến
trúc gần đó, Phổ Phổ đang đứng co ro, nó gần như đã hòa lẫn cùng với đêm
đen.
Cậu vội vàng dựng xe, nhìn xung quanh, tiếp đó liền lao về phía Phổ Phổ,
dẫn nó đi quành rẽ một lúc, đến một góc gần tường và cây cối. Sau khi xác

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.