ĐỨA TRẺ HƯ - Trang 301

“Ai mà biết được chứ?”
“Chắc không phải xảy ra chuyện gì rồi chứ?”
“Mặc kệ anh ta xảy ra chuyện gì, dù sao thì bố con cũng không quan tâm
đến con, mẹ nói này, con cũng đừng quan tâm đến anh ta, sau cùng, chẳng
xảy ra chuyện gì cả, còn khiến cho cô ta cười nhạo.”
Chu Triều Dương gật đầu.
Châu Xuân Hồng nói: “Được rồi, con cũng làm xong bài nhanh lên rồi đi
ngủ, ngày mai hiếm hoi lắm con mới được nghỉ một ngày, sau khi con lên
lớp 8, sẽ được nghỉ càng ít, đừng để mệt quá sức.”
“Mẹ, con biết rồi, mẹ ra ngoài đi!”
Châu Xuân Hồng vừa bước ra khỏi cửa, đã thấy Chu Triều Dương vội vàng
đóng cửa lại, cô cảm thấy hơi lạ.
Đến nửa đêm, Châu Xuân Hồng thức dậy đi vệ sinh, phát hiện ra trong
phòng con trai vẫn sáng đèn, cô nhìn đồng hồ, thật không ngờ đã 1 giờ đêm
rồi, thấp thoáng nghe thấy tiếng con trai viết sột soạt trên giấy. Cô không
kìm được, đứng bên ngoài cửa nói: “Triều Dương, con ngủ sớm đi, ngày
mai viết cũng thế mà.”
“Vâng, con ngủ ngay đây.”
Thấy phòng con trai nhanh chóng tắt đèn, Châu Xuân Hồng lúc này mới
quay về phòng mình ngủ tiếp.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.