ĐỨA TRẺ HƯ - Trang 308

dạng như đang suy nghĩ để làm bài, nhưng phía dưới quyển đề giải bài tập
này còn để một cuốn tiểu thuyết ngôn tình.
Thế là đã trôi qua được một tiết học, cô bé cảm thấy rất vui, sắp đến tiết hai
buổi tự học buổi tối, cô bé mới nhận ra chưa viết bài tập của ngày hôm nay,
chỉ có thể quay sang người bạn cùng bàn để mượn xem.
Khi cô quay đầu sang, phát hiện ra Chu Triều Dương đang cúi xuống bàn,
viết ngoay ngoáy.
Qua khe hở giữa đầu và mặt bàn của Chu Triều Dương, cô bé lén nhìn thấy,
thì ra không phải cậu đang giải bài tập, tương tự cậu cũng để cuốn giải bài
tập lên bên trên, bên dưới để cuốn sổ cậu đang viết rất nhanh, viết được rất
nhiều chữ rồi.
“Hi!” Phương Lệ Na gọi cậu một tiếng.
“Ưm, sao vậy?” Chu Triều Dương lập tức đặt cuốn sổ rụt vào phía dưới
cuốn sách bài tập, tay vẫn cầm bút. Sau khi viết đáp án cuối cùng xuống
cuốn bài tập, với khuôn mặt đăm chiêu suy nghĩ, mới từ từ quay sang nhìn
cô bạn.
Phương Lệ Na cười vẻ tinh quái nhìn cậu: “Cậu đang viết gì vậy?”
“Làm bài tập mà.”
“Hi hi”, cô bé lộ ra một đôi mắt đầy trí tuệ, “Phía bên dưới quyển bài tập thì
sao?”
“Ơ, gì cơ?”
“Đừng giả vờ nữa, cậu viết gì vào quyển sổ phía bên dưới, đưa tớ xem
nào!”
“Ưm, viết tập làm văn.”
“Tập làm văn?” Phương Lệ Na tỏ vẻ không tin, “Hôm nay không ra bài tập
làm văn mà?”
“Tớ tự luyện tập thôi.”
Phương Lệ Na lắc đầu, hạ giọng cười nói: “Không thể nào, tớ biết cậu đang
viết gì rồi?”
“Viết gì?” Chu Triều Dương chau mày.
“Thư tình!”
“Ha ha, không phải vậy đâu, cậu đừng nói linh tinh!”
“Hơn nữa tớ nhìn thấy viết cho ai đấy?”
Chu Triều Dương hỏi vẻ căng thẳng: “Viết cho ai?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.