ĐỨC PHẬT VÀ NÀNG
Chương Xuân Di
www.dtv-ebook.com
Chương 65: Anh Hùng Thời Loạn
Cuối tháng mười, thời tiết dịu mát. Tôi say sưa với công việc khảo sát
thành Guzang trong làn gió thu nhè nhẹ. Tôi đã chán ngán những ngày dài
chỉ biết ăn và chơi. Rajiva cả ngày ở bên cạnh Lữ Quang, một mình không
có việc gì để làm, tôi bèn nối lại “nghề cũ”. Kẻ vẽ chán chê, tôi ngẩng đầu,
hé mắt nhìn trời. Bầu trời nơi đây không xanh trong thuần thiết như ở Khâu
Từ, nhưng đổi lại, có mây bồng bềnh, gió rì rào, rất khác lạ. Tôi vẽ chán lại
nghỉ ngơi, nghỉ ngơi xong lại tiếp tục, cảm thấy không đến nỗi nào.
Đang vẽ lầu chuông ở trung tâm thành Guzang, chợt nghe tiếng vó ngựa
từ xa vọng lại. Dân chúng bàng hoàng, dạt vào lề đường. Tôi băn khoăn
ngẩng lên, thì thấy một đoàn người ngựa đang tiến vào thành. Vội thu dọn
đồ đạc, đeo chiếc ghế gỗ lên vai, nhưng chưa kịp rời khỏi đó, đoàn người
ngựa đã đến trước mặt. Con ngựa dẫn đầu đang lao về phía tôi. Biết không
tránh kịp, theo phản xạ tự nhiên, tôi ra sức chạy lùi về phía sau. Con ngựa
lồng qua, đẩy tôi ngã nhào xuống đất.
Phản ứng đầu tiên của tôi khi ngồi dậy là: kiểm tra xem có bị thương
không. Khuỷu tay hơi đau, tôi kéo tay áo lên xem xét, cũng may, chỉ bị rách
áo. Chưa kịp than thở, một giọng nói trịch thượng dội lên đầu tôi:
- To gan, dám chặn ngựa của ta!
Ngẩng lên, tôi thấy trên lưng con tuấn mã có cái đầu to lớn màu mận
chín là một thanh niên khôi ngô, tráng kiện. Anh ta nhiều nhất cũng chỉ hai
mươi tuổi, khuôn mặt vuông vức, nếu tách bạch ngũ quan để đánh giá, thì
không có gì nổi bật. Hai hàng lông mày dài, rậm dường như dính liền với