ĐỨC PHẬT VÀ NÀNG - Trang 711

ĐỨC PHẬT VÀ NÀNG

Chương Xuân Di

www.dtv-ebook.com

Chương 66: Kim Đao Thái Tử

Tôi nhờ người làm công của tiệm bánh bao khiêng một sọt bánh đến nơi

tập trung đông dân chạy nạn nhất ở ngoại thành Guzang. Đó là một ngọn
đồi khuất gió với hơn chục hang động, bên trong tập trung hàng nghìn
người từ khắp các vùng ở Lương Châu lưu lạc đến Guzang.

Tôi cất cao giọng, hô hoán:

- Xin mời bà con đến nhận bánh bao! Pháp sư Kumarajiva giàu lòng

nhân ái, thương bà con phải chịu cảnh đói khổ, đã cử người đến viện trợ.

Tôi cố ý gọi tên Rajiva, mong có thể gây dựng hình ảnh tốt đẹp của

chàng trong lòng dân chúng.

Những hình hài gầy guộc, những thân xác héo hon, áo quần rách rưới ùn

ùn kéo ra cửa hang động, vẻ mặt còn đang băn khoăn không hiểu chuyện gì
đang xảy ra, nhưng ánh mắt nhìn chằm chằm vào sọt bánh bao, miệng nuốt
nước bọt.

Tôi cầm chiếc bánh, đưa cho cậu bé đứng gần nhất, em đón lấy, nhai

nuốt ngấu nghiến, chớp mắt, chiếc bánh đã nằm gọn trong bụng.

Đám đông xôn xao, ánh mắt sáng rực đổ dồn về phía tôi, không phải,

đúng hơn là đổ dồn vào chiếc sọt bánh bao bên cạnh tôi. Tôi hô hào yêu
cầu mọi người xếp hàng, nhưng vô ích. Rồi tôi nhận ra, mình đang bị chen
lấn và bị đẩy ra ngoài, tôi cố gào thét khản cả cổ cũng không thể duy trì
được trật tự. Sọt bánh bị lật đổ, những chiếc bánh lăn lông lốc trên mặt đất,
tiếng phụ nữ và trẻ em gào khóc vì bị chen lấn xô đẩy, còn có cả những

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.