ĐỨC PHẬT VÀ NÀNG - Trang 203

ĐỨC PHẬT VÀ NÀNG

Chương Xuân Di

www.dtv-ebook.com

Chương 21

Bảy ngày sao đó, vào một sáng mùa hạ rực rỡ, chúng tôi lên chiếc xe

ngựa tiện dụng của Rajiva, thẳng tiến về hướng Thiên Phật động chỉ cách
Kucha chừng bảy mươi dặm, xe ngựa của Rajiva lại là cỗ xe rất tốt, nên chỉ
mất hai ngày là đến nơi. Có điều, phải ngồi chung với Rajiva trong một
khoảng không gian hẹp như vậy, không thoải mái chút nào. Ánh mắt chạm
đến đâu cũng là hình ảnh của cậu ấy: Rajiva lúc điềm nhiên, Rajiva lúc
mỉm cười, Rajiva nho nhã, lịch thiệp, Rajiva với ánh mắt hút hồn. Đôi mắt
tôi, tựa như chuếc máy ảnh tám triệu pixel, liên tực giữ những khung hình
của cậu ấy. Giá như tôi có được một bức ảnh của Rajiva thì tuyệt biết mấy,
như thế lúc quay về tôi sẽ có kỷ vật để mà hồi tưởng lại. Quay về? Đúng
rồi, sớm muộn gì tôi cũng phải quay về, thế nên tốt nhất đừng lãng phí và
tình cảm thêm nữa.

Nào hãy tập trung tinh thần, dẹp bỏ mọi ảo tưởng, kiên quyết tránh xa

sức hấp dẫn của "Chàng đẹp trai" và hoàn thành cho tốt bổn phận của mình.

Quyết tâm như vậy, nên khi xe ngựa dừng lại nghỉ ngơi, tôi làm ngơ bàn

tay đang chìa ra muốn đỡ tôi xuống, tôi thờ ơ, tự tìm cách nhảy khỏi xe.
Lúc ăn uống, tôi tự phục vụ bản thân, kiên quyết không để tái diễn tình
trạng lười biếng lúc trước, ỷ lại vào đôi tay của cậu ấy. Lúc gặm xong
miếng bánh khô Tây vực, tự mình lau sạch những vụn bánh vương vấn trên
mép, kiên quyết không nhận lấy mảnh khăn nhỏ từ tay cậu ấy và để mặc
đôi tay ấy phải ngượng ngùng thu về. Lúc ngồi lên xe, không có cách gì
tránh né, tôi đành nhắm nghiền mắt lại, nghỉ ngơi lấy sức, buồn ngủ cũng
kiên quyết không gục xuống, tránh khi tỉnh dậy lại thấy mình lấy tay cậu ấy
làm gối

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.