ĐỨC PHẬT VÀ NÀNG - Trang 279

khỏe đang múc từng gáo nước, té lên người đi đường, miệng hô vang:
“Năm mới phát đạt, tai ương không còn”. Nhà nào nhà nấy mở rộng cửa,
đặt một thùng nước trước nhà và có chủ nhà cũng đang ra sức múc nước
trong thùng hất về phía những chiếc xe ba gác. Không nhìn rõ gương mặt
những người đang tắm trong làn mưa nước vì họ đeo mặt nạ, nhưng tôi
nghe thấy tiếng cười ha hả, sảng khoái ngân vang không dứt của họ. Họ
khiến tôi trở nên phấn chấn vì tôi đang được chứng kiến lễ hội té nước của
1650 năm về trước.

Gã lãng tử nhanh nhẹn né được một gáo nước, nhưng tôi thì lãnh đủ, áo

váy dầm dề.

- Đi nào, Ngải Tình.

Pusyseda nắm tay tôi, ánh mắt hoan hỉ.

- Chúng ta đi té nước nào!

Gã lãng tử kéo tôi quay lại phủ quốc sư. Một chiếc xe ba gác dùng ngựa

kéo, trang trí rất đẹp đang chờ sẵn trong sân, trên xe đã có một thùng nước
lớn. Pusyseda bố trí một thanh niên điều khiển cỗ xe, hai người phụ trách
thổi kèn Xô – na. Sau đó, cậu ta đỡ tôi lên xe và tự mình vọt lên theo bằng
một cú nhảy điệu nghệ. Pusyseda ấn vào tay tôi một chiếc gáo, rồi quay ra
hô anh chàng phu xe: Đi nào! Cỗ xe di chuyển, tiếng kèn Xô – na vang lên,
chúng tôi tuần du qua các góc phố và thỏa sức đắm mình vào lễ hội té nước
trong âm thanh náo động và bầu không khí rộn ràng, vui nhộn ấy.

Tôi từng đến Thái Lan vào dịp năm mới theo lịch của người Thái, đó là

ngày hội Songkran mà chúng ta thường gọi là ngày hội té nước. Trên
đường phố Bangkok, ai nấy đều cầm một khẩu súng nước, những chiếc xe
bán tải nối đuôi nhau diễu hành. Khi tiếng nhạc dồn dập, vút cao, các bạn
nam nữ thanh niên hò reo múc nước trong những chiếc thùng nhựa cỡ lớn
đặt trên xe, tới tấp té, hất vào người đi đường. Khi di chuyển đến nơi tập

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.