ĐỨC PHẬT VÀ NÀNG - Trang 485

hai mươi năm về trước. Tôi không nhịn nổi cười, một cảm giác ngọt ngào
tỏa lan khắp cơ thể tôi.

Rốt cuộc cũng xử lý xong các nút áo, chàng tháo thắt lưng của tôi, kéo

hai tà áo sang trái sang phải. Khi bụng tôi lộ ra, dường như có cơn gió lạnh
từ đâu ùa tới, nhưng chẳng thể làm dịu đi cơ thể đang nóng bừng của tôi.
Tôi thở hổn hển, mồ hôi lăn tăn trên trán, nhưng tôi không giấu mặt đi, vì
tôi muốn được thấy biểu cảm của chàng khi chàng ngắm nhìn cơ thể tôi.

Chàng thận trọng như nựng trên tay báu vật. Tôi vẫn mặc áo ngực.

Chàng chớp mắt hồi lâu vẫn không tìm ra cách xử lý, chàng bối rối kiếm
tìm nút thắt ở đai bên sườn tôi. Tôi xoay người lại, chàng nhìn thấy khuy
áo, nhưng lần này độ khó đã tăng lên rất nhiều so với nút áo choàng bên
ngoài. Chàng thử đi thử lại nhiều lần vẫn không thành công, nên đành
ngước đôi mắt cầu cứu về phía tôi.

Tôi mỉm cười, nhưng bàn tay không khỏi run rẩy, tháo khuy áo xong, tay

tôi đã đẫm mồi hôi. Nhìn thấy ánh mắt chàng đổ dồn vào chỗ đó, tôi cảm
thấy vô cùng xấu hổ, lấy tay định che đi, nhưng đã bị tay chàng nhẹ nhàng
kéo ra. Bàn tay chàng run rẩy khám phá, bờ môi chàng hôn lên một bên
ngực tôi.

- Ngải Tình, nàng đẹp lắm!

Những âm thanh khẽ khàng của sự tiếp xúc và tận hưởng khiến toàn thân

tôi run rẩy, bàn tay chàng êm ái lướt trên khắp cơ thể tôi, nụ hôn da diết
trườn trên ngực, lên đến cổ và dừng lại bên tai tôi. Khi chàng ngậm vành tai
tôi, tôi bỗng giật thót mình, vội vàng né tránh.

- Nàng sao vậy?

Chàng ngẩng đầu, ánh mắt tha thiết, lo lắng.

- Không sao. Chỉ là...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.