- Em đến từ tương lai. Không phải chàng chỉ hơn em mười tuổi mà là
hơn 1650 tuổi.
Rajiva run lên, quan sát tôi đầy vẻ nghi hoặc.
- Chàng tin rằng thời đại này sẽ ngày càng tiến bộ chứ? Thời đại chàng
đang sống, xét về mọi phương tiện đều tiến bộ hơn rất nhiều so với thời đại
của Phật tổ ngàn năm về trước. Sản vật phong phú hơn, đời sống văn minh
hơn và tri thức của con người phát triển hơn. Nếu con người thời đại ấy có
thể đến thời đại của chàng, chắc chắn sẽ rất kinh ngạc, thậm chí sợ hãi. Bởi
vì, tư duy của con người luôn bị hạn chế bởi thời đại mà họ sống.
Chàng trầm tư một lát, gật đầu đồng tình. Tôi lại tiếp tục:
- Khoa học kĩ thuật thời đại của em đã đạt tới trình độ mà chàng khó có
thể tưởng tượng nổi. Con người có thể bay lên không trung, có thể nói
chuyện, hoặc thậm chí có thể nhìn thấy đối phương dù họ ở cách xa nhau cả
ngàn dặm chỉ thông qua một sợi dây rất nhỏ. Bất cứ chuyện gì xảy ra ở bất
cứ đâu đều sẽ được cả thế giới biết đến chỉ trong vòng một canh giờ. Vũ
khí chiến tranh thì vô cùng đáng sợ. Một quả bom có thế phá hủy cả một
thành phố với hàng triệu con người. Và còn rất rất nhiều những điều chàng
cho rằng không thể thì con người trong tương lai đều có thể làm được. Cỗ
máy vượt thời gian là một ví dụ. Chính cỗ máy vô cùng hiện đại này đã đưa
em trở về thời đại mà với em nó đã trải qua 1650 năm. Nhiệm vụ của em là
tới đây nghiên cứu và kiểm chứng lịch sử. Nhưng em đã tình cờ gặp chàng,
dịch giả Phật giáo trứ danh, người có công lao vô cùng to lớn trong việc
truyền bá đạo Phật và Trung Nguyên – hòa thượng Kumarajiva… Sở dĩ em
biết được một số chuyện về chàng khi gặp chàng thời niên thiếu và thanh
niên, là vì em đến từ tương lai, em đã đọc truyện ký về chàng. Ví dụ thế
này, chàng thử tưởng tượng, nếu đột nhiên có một phép thần thông nào đó
có thể đưa chàng trở về với thời đại của Phật tổ một ngàn năm trước. Khi
ấy, Đức Phật còn chưa ngộ đạo, nhưng chàng biết Ngài chính là Phật tổ,
chàng sùng bái và đi theo Ngài, chàng dõi theo từng cử chỉ, hành động và